Thực tiễn cách
mạng Việt Nam ghi lai nhiều tấm gương chiến đấu, hy sinh vì độc lập, tự do của
Tổ quốc, vì ấm no, hạnh phúc của Nhân dân. Từ những ngày Đảng mới thành lập,
các đảng viên nhiệt huyết cách mạng, cùng với nhân dân vượt qua gian khó, luôn
tin tưởng vào thắng lợi ở ngày mai. Họ không chỉ tin vào chiến thắng ngoại xâm
mà cái đích cao cả là niềm tin và chiến đấu cho lý tưởng cộng sản – thực hiện
khát vọng của nhân loại tiến bộ.
Trước đây, cán
bộ, đảng viên được phân công, nhận nhiệm vụ, thậm chí xung phong nhận nhiệm vụ,
có nghĩa là chấp nhận hy sinh và sẵn sàng đón nhận án tử của kẻ thù. Họ nhận chức
vụ, không màng bổng lộc, không màng danh lợi và cũng không cho mình là “ông to
bà lớn” mà chỉ tâm nguyện cứu nước, cứu dân, cống hiến trọn đời bằng niềm tiên
chiến thắng và trách nhiệm của cá nhân, tổ chức, đảng viên, nhân dân đối với trường
tồn của dân tộc và lý tưởng cộng sản. Những tấm gương chiến đấu, hy sinh của Tổng
Bí thư Trần Phú, Hà Huy Tập, Nguyễn Văn Cừ; các đồng chí Lê Hồng Phong, Nguyễn
Thị Minh Khai, Võ Văn Tần, Hoàng Văn Thụ, Võ Thị Sáu, Lý Tự Trọng, Trần Văn Ơn,
Nguyễn Văn Trỗi… và nhiều đồng chí khác luôn soi sáng cho hậu thế, đặc biệt là đối
với cán bộ, đảng viên giai đoạn hiện nay soi mình, sửa mình, rèn mình, phấn đấu
phụng sự Tổ quốc, phục vụ Nhân dân.
Trong khi phần đông
đang ra sức tu dưỡng, rèn luyện, học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong
cách Hồ Chí Minh, góp sức vào công tác xây dựng Đảng trong sạch, vững mạnh,
thúc đẩy công cuộc đổi mới đất nước thì có một bộ phận cán bộ, đảng viên thiếu
tu dưỡng, tha hóa, suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”,
“tự chuyển hóa”, thậm chí có phần tử quay lưng hại Đảng, phản bội Nhân dân, phỉ
báng quá khứ. Có thể rất ít và chỉ là cá biệt, những cũng không loại trừ có cán
bộ, đảng viên vun vén tư lợi, chạy chức, chạy quyền, chạy bằng cấp, chạy học
hàm học vị, chạy lá phiếu để được làm quan, hòng trục lợi cá nhân, quan liêu,
hách dịch, gây khó dễ với cấp dưới, đồng nghiệp và nhân dân để rồi biến thành
“củi” tiến dần vào “lò” của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng. Những hành động đó
làm ảnh hưởng đến uy tín, thanh danh của Đảng; ảnh hưởng đến niềm tin của Nhân
dân vào Đảng và chế độ; làm tổn hại sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt
Nam xã hội chủ nghĩa mà bao nhiêu thế hệ cán bộ, đảng viên và Nhân dân ta dày
công gây dựng, vun đắp.
Để có độc lập,
tự do của Tổ quốc và cuộc sống ấm no, hạnh phúc của Nhân dân hôm nay, biết bao
lớp tiền bối đã chiến đấu, hy sinh bản thân, gia đình, tập thể đồng đội. Xương,
máu của các đồng chí ấy thấm vào mạch nguồn đất Việt, hòa quyện vào hồn văn hóa
Việt, kết thành sợi dây xuyên nối và phân định chiến tranh với hòa bình, quá khứ
với hiện tại, cống hiến với hưởng thụ, hy sinh với trục lợi. Qua các thời kỳ
cách mạng, vì chiến đấu, hy sinh trọn đời cho Đảng và dân tộc, nhất là các đồng
chí đảng viên phải vào tù ra tội, đứng mũi chịu sào ở thời điểm cam go, thậm
chí là biết trước sẽ khó thoát khỏi án tử của kẻ thù nhưng vẫn vui vẻ nhận nhiệm
vụ. Chỉ tính riêng giai đoạn 1930-1945, trong cấp Trung ương của Đảng có 14 đồng
chí bị đế quốc Pháp bắn, chém, hoặc đập chết trong nhà tù. Tính đến tháng
1-1960, “Trong 31 đồng chí hiện nay là Uỷ viên Trung ương Đảng ta, trước ngày
khởi nghĩa đã được đế quốc Pháp tặng cho 222 năm tù đày. Đó là không kể những
án tử hình vắng mặt và những cuộc vượt ngục trước khi hết hạn ở tù”[1].
Lịch sử cách mạng
Việt Nam được chi phối bởi lịch sử Đảng, được bồi đắp, tô thắm bởi những chiến
công và bao hàm cả sự hy sinh xương máu của các bậc tiền nhân, đặc biệt là những
cán bộ, đảng viên tiền bối. Pho sử bằng vàng đó thể hiện phong phú, sinh động
cuộc đấu tranh anh dũng, kiên cường, bất khuất của Nhân dân ta chống giặc ngoại
xâm, thống nhất đất nước, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN dưới sự lãnh
đạo của Đảng. Trong đó, hàm chứa niềm vui, nụ cười và cả mồ hôi, nước mắt, cô đọng
những chiến công hiển hách và sự hy sinh xương máu của các thế hệ cán bộ, đảng
viên, chiến sĩ cho lý tưởng cộng sản, vì độc lập, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ
cho Tổ quốc, vì tự do, ấm no, hạnh phúc cho Nhân dân. Những giá trị thẩm thấu
trong diễn trình lịch sử Đảng trở thành chân lý, niềm tin, tự hào, lòng biết ơn
vô hạn của Nhân dân đối với Đảng, của hậu thế đối với tiền nhân, được trân trọng,
bảo vệ như một phần cơ thể của mình.
Do vậy, bảo vệ
nền tảng tư tưởng của Đảng, không đơn thuần là bảo vệ cho hiện tại mà còn là bảo
vệ thành quả của quá khứ và bảo vệ sự vững bền ở tương lại. Bởi lẽ, “Ăn quả phải
nhớ người trồng cây. Trong cuộc tưng bừng vui vẻ hôm nay, chúng ta phải nhớ đến
những anh hùng, liệt sĩ của Đảng ta, của dân ta… Sự hy sinh anh dũng của các liệt
sĩ đã chuẩn bị cho đất nước ta nở hoa độc lập, kết quả tự do. Nhân dân ta đời đời
ghi nhớ công ơn các liệt sĩ và chúng ta phải luôn luôn học tập tinh thần dũng cảm
của các liệt sĩ để vượt tất cả mọi khó khăn, gian khổ, hoàn thành sự nghiệp
cách mạng mà các liệt sĩ đã chuyển lại cho chúng ta”[2].
Lời dạy đó của Chủ tịch Hồ Chí Minh nhắc nhở chúng ta càng phải nâng cao tránh
nhiệm bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, đấu tranh phản bác các quan điểm sai
trái, thù địch; vững tin vào con đường cách mạng Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng.
Những lúc bản
thân phải gánh vác nhiều công việc, thì vẫn vui vẻ với tâm niệm bản thân đóng
góp chưa thấm thía gì so với những đồng chí đã hy sinh. Nếu gặp nghịch cảnh nào
đó, không thể hụt hẫng, nhụt ý chí phấn đấu, mà cần có suy nghĩ tích cực, vượt
qua ngang trái cuộc đời để góp phần tri ân những người đã chiến đấu, hy sinh
cho độc lập, tự do của Tổ quốc, vì ấm no, hạnh phúc của nhân dân, chứ không phải
làm việc để được tôn vinh thành tích cá nhân. Theo đó, tích cực bảo vệ nền tảng
tư tưởng của Đảng cũng là một cách thức góp phần trả ơn người đã cống hiến, hy
sinh vì sự nghiệp cách mạng, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam chủ nghĩa xã hội.
Có trái tim
tin, yêu vào Đảng và chế độ xã hội chủ nghĩa cùng với gương sáng về năng lực,
phẩm chất, đạo đức, lối sống của cán bộ, đảng viên, nhất là người đứng đầu cơ
quan, đơn vị chính là chìa khóa đem lại kết quả tích cực trong công tác bảo vệ
vững chắc nền tảng tư tưởng của Đảng. Bảo vệ vững chắc nền tảng tư tưởng của Đảng
chính là tiền đề, điều kiện tiên quyết, cơ sở để thực hiện “khát vọng phát triển
đất nước phồn vinh, hạnh phúc”[3] theo
tinh thần Đại hội XIII của Đảng và quan điểm Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng về chủ
nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam. Đó cũng là phấn đấu
cho mục tiêu mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đã chỉ rõ: “xã hội ngày càng tiến, vật chất
ngày càng tăng, tinh thần ngày càng tốt, đó là chủ nghĩa xã hội”[4].
[1] Hồ
Chí Minh (2011): Toàn tập, Nxb CTQG, HN, tập 12, tr.401.
[2] Hồ
Chí Minh (2011): Toàn tập, Nxb CTQG, HN, tập 12, tr.401.
[3] Đảng
CSVN (2021): Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII, Nxb.
CTQG, Hà Nội, Tập 1, tr. 34
[4] Hồ
Chí Minh (2011): Toàn tập, Nxb CTQG, HN, tập 13, tr.438.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét