Thứ Năm, 25 tháng 5, 2023

"Chuồng" nào dung thứ cho những kẻ lưu manh chính trị?!

 

Chuồng chó sẽ xỉ nhục lòng trung thành của chó, chuồng heo sẽ sỉ nhục thức ăn của ta hằng ngảy. Vậy thì chuồng nào cho những kẻ lưu manh chính trị?!

Ngày 22/5/2023, Lê Trung Khoa lên trang mạng Thoibao.de xuyên tạc trắng trợn về Đảng Cộng sản Việt Nam. Với tiêu đề “Trong chuồng Đảng, đồng chí nọ bóp đồng chí kia…”, Lê Trung Khoa lôi những chuyện liên quan tới việc phòng, chống tham nhũng của Đảng để xuyên tạc thành cuộc “đấu đá nội bộ”. Thậm tệ nhất là Khoa qui chụp vì độc đảng nên phe này, phái nọ thanh trừng lẫn nhau, còn như các nước có đa đảng thì không thể có chuyện phe này “bóp cổ phe kia”. Thâm ý của Khoa chính là ở chỗ, mượn cớ các vụ việc xử lý cán bộ vi phạm pháp luật, vi phạm nguyên tắc đảng, dựng nên câu chuyện hoang tưởng, đậm đặc nọc độc chính trị, so sánh ông A “tội nặng” chẳng kém ông B, chức tước cũng như nhau, mà sao lại ông thì vào tù, còn ông thì cứ vô tư sống ở ngoài…; thực chất đó là trò đâm bị thóc chọc bị gạo, tung hỏa mù hòng gây chia rẽ nội bộ Đảng.

Thiếu văn hóa nhất là Khoa gọi cơ chế hoạt động của Đảng mang nặng tính “chuyên quyền, độc đoán”, giống như cái “chuồng” giam cầm tự do, dân chủ. Khoa còn xúc phạm tới thanh danh của người đứng đầu Đảng ta, loạn ngôn nói về tinh thần đại đoàn kết toàn dân tộc. Dẫu biết rằng, cái trò lố bịch, rẻ tiền của Khoa chẳng làm chết được ai, nhưng nghe vẫn thấy muốn vả cho mấy cái vào mồm, ở đây không phải là bạo lực, bạo hành chính trị mà là muốn quét rác rưởi trên không gian mạng xã hội. Không biết có khi nào Khoa tự vắt tay lên trán và chất vấn lương tri, rằng mình đang bị kẻ nào nhốt trong cái chuồng chính trị, đang bị kẻ nào thao túng, dung dưỡng để ngày đêm phát loa tuyên truyền chống cộng. Vì “tự do ngôn luận”, hay vì “tự do, dân chủ, nhân quyền”, hay vì bệnh ngứa mồm chính trị. Người ta có cảm giác Khoa đang như con cuốc trong bụi rậm, ra rả kêu than cho thân phận hẩm hiu. Ai đã xua đuổi Khoa thành kẻ lưu vong, trong khi gần trăm triệu đồng bào vẫn ngày ngày gắn bó đời mình với sự biến chuyển ngày một tốt đẹp hơn trên quê hương đất nước của mình. Nguồn sống của Khoa là số lượng câu viu hay là sự bố thí bằng đồng tiền lem luốc bùn đất chống cộng do các thế lực phản động tiến hành. Dân chủ, nhân quyền “muôn năm” trong não trạng của những kẻ tuyên truyền chống phá Tổ quốc, còn độc lập, tự do thì bị chúng bán rẻ; và lương tri cũng là thứ đem ra đánh đổi lấy vài ba danh hiệu hão huyền, nào là “nhà báo tự do”, nào là “chiến sĩ đấu tranh vì dân chủ, nhân quyền”. Hỡi ôi! Những thứ ấy liệu có xây thành quách làm chốn nương thân cho Khoa hay không, hay đó chỉ là những cái chuồng giam cầm lũ bò đen, nhai nấm độc, phả ra mùi chống cộng. Đảng Cộng sản Việt Nam là một tổ chức chính trị độc tôn trong lãnh đạo cách mạng Việt Nam, được lòng dân tin yêu, bởi toàn bộ lịch sử của Đảng cho đến nay luôn nhất quán mục tiêu, luôn giữ mãi bản chất cách mạng.     

Ngày 18/2/1930, trong báo cáo gửi Quốc tế cộng sản (viết bằng tiếng Anh), Nguyễn Ái Quốc có gửi kèm Lời kêu gọi nhân thành lập Đảng, mở đầu Người viết:

“Hỡi công nhân, nông dân, binh lính, thanh niên, học sinh! Anh chị em bị áp bức, bóc lột!

Đảng Cộng sản ở Đông Dương đã được thành lập. Đó là Đảng của giai cấp vô sản. Đảng sẽ dìu dắt giai cấp vô sản lãnh đạo cách mạng An Nam đấu tranh nhằm giải phóng cho toàn thể anh chị em bị áp bức, bóc lột chúng ta”.

Như vậy, ngay từ khi mới ra đời, người sáng lập ra Đảng Cộng sản Việt Nam đã gửi thông điệp chính trị tới những người bị áp bức, bóc lột ở An Nam. Đây là sự tiếp nối tinh thần của Bản yêu sách 8 điểm mà Nguyễn Ái Quốc ký tên, đại diện cho những người yêu nước An Nam đang hoạt động tại Pháp gửi tới Hội nghị Véc Xay (ngày 18 tháng 6 năm 1919). Giá trị cốt lõi của tinh thần cách mạng gắn liền với sự kiện ra đời Đảng Cộng sản Việt Nam là ở chỗ Đảng lãnh đạo giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp, giải phóng con người. Mục tiêu tối thượng, lợi ích tối cao của Đảng thuộc về quyền con người, toàn bộ những gì tốt đẹp nhất, mang giá trị phổ quát nhất, mà các giai tầng bị áp bức thống trị khát khao nhất sẽ được Đảng soi đường chỉ lối và hiện thực hóa. Suốt 93 năm qua, với biết bao thăng trầm lịch sử, Đảng ta luôn xứng danh là Đảng của lòng dân. Đảng là nhân lõi của khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Sự ra đời của Đảng là hiện minh cho tinh thần đại đoàn kết, bởi nếu không ý thức sâu sắc về sức mạnh đại đoàn kết thì chắc chắn 3 tổ chức cộng sản đầu tiên sẽ chẳng thể tìm gặp nhau, bàn chuyện thống nhất. Câu chuyện “Cây tre trăm đốt”, câu chuyện “Bó đũa” đều dựa vào sự cách điệu của truyền thuyết “Bọc trứng Âu Cơ”. Các triều đại phong kiến Đại Việt đánh bại những đội quân xâm lăng hùng mạnh trước hết là nhờ vào tinh thần đại đoàn kết toàn dân tộc. Trần Hưng Đạo từng khái quát: Thắng được quân Mông – Nguyên chính là nhờ vua tôi đồng lòng, anh em hòa mục, cả nước giúp sức. Nguyễn Trãi từng chỉ ra sức mạnh đánh tan quân Minh là vì nghĩa quân Lam Sơn biết tụ nghĩa, hợp sức “bốn phương manh lệ”. Sức nặng gông xiềng hơn 80 năm thực dân phát xít đô hộ bỗng chốc tan tành, chính là vì Đảng, Bác Hồ khơi dậy được sức mạnh của muôn dân, biết “đem sức ta mà giải phóng cho ta”. Giả sử như, trong 15 năm vận động cách mạng, các bậc tiền bối chiến sĩ cách mạng mà thiếu ý chí sắt thép, thiếu lý tưởng giải phóng dân tộc, chỉ lo đấu đá tranh giành quyền bính thì làm sao giữ được hàng ngũ của Đảng, làm sao thuyết phục, lay động được lòng người. Lời hiệu triệu của Đảng, của Bác Hồ về tổng khởi nghĩa được đồng bào cả nước hưởng ứng nhiệt huyết, sục sôi khí thế “tấn công lên trời” chính là vì lòng dân luôn hướng về Đảng, về Hồ Chí Minh. Khi đó, Đảng không sợ hy sinh, dân không sợ chết, hết thảy đều ý thức rằng, nếu có hy sinh thì sẽ có được ngày độc lập, cái mất lớn nhất trong cuộc đời đi theo Đảng đấu tranh cách mạng chính là mất thân phận vong quốc nô.

Cuộc đấu tranh phòng, chống tham nhũng hiện nay là cuộc đấu tranh với thói hư tật xấu, loại bỏ dần khuyết tật bẩm sinh của quyền lực. Nếu ở đâu đó, có ai đó lợi dụng chống tham nhũng để gây bè, kéo cánh thì đó cũng chỉ là hiện tượng, là nhận thức và hành vi thiếu tính cộng sản, không thể là bản chất của Đảng ta. Dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn là biểu tượng cho giá trị đạo đức, văn minh của dân tộc Việt Nam.Cho dù kẻ nào xuyên tạc thì lòng dân Việt Nam vẫn đinh ninh lời di chúc thiêng liêng của Bác Hồ kính yêu: “Nhờ đoàn kết chặt chẽ, một lòng một dạ phục vụ giai cấp, phục vụ nhân dân, phục vụ Tổ quốc, cho nên từ ngày thành lập đến nay, Đảng ta đã đoàn kết, tổ chức và lãnh đạo nhân dân ta hăng hái đấu tranh tiến từ thắng lợi này đến thắng lợi khác”./.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét