Quốc An
Một trong những
luận điệu mà các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị vẫn không ngừng
xuyên tạc chống phá ta là cho rằng: “Chủ nghĩa Mác Lênin đã lỗi thời”, cần
tách tư tưởng Hồ Chí Minh ra khỏi chủ nghĩa Mác – Lênin và “Đảng Cộng sản Việt
Nam nên từ bỏ chủ nghĩa Mác – Lênin, chỉ cần theo tư tưởng Hồ Chí Minh là đủ.
Luận điệu này
nhằm “đánh” vào tư tưởng của cán bộ, đảng viên để thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự
chuyển hóa” hòng phủ nhận tiến tới xóa bỏ nền tảng tư tưởng, loại bỏ vai trò
lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, xóa bỏ chế độ XHCN mà Đảng, Nhà nước và
nhân dân ta đang xây dựng.
Sự phi lý của
luận điệu trên là rất rõ nếu chúng ta nghiên cứu kỹ cơ sở lý luận và thực tiễn.
Trước hết chúng ta cần phải khẳng định mối quan hệ giữa chủ nghĩa Mác – Lênin
và tư tưởng Hồ Chí Minh là khăng khít, không thể tách rời. Từ người thanh niên
yêu nước, sau nhiều năm bôn ba ở hải ngoại, lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc đã đến với
Cách mạng Tháng Mười Nga, đến với chủ nghĩa Mác – Lênin. Chính ánh sáng của
Cách mạng Tháng Mười Nga, của chủ nghĩa Mác – Lênin đã chuyển hóa người thanh
niên yêu nước Nguyễn Tất Thành trở thành chiến sĩ cộng sản, giúp lãnh tụ Nguyễn
Ái Quốc tìm ra con đường giải phóng dân tộc rồi truyền bá vào phong trào công
nhân, phong trào yêu nước Việt Nam.
Sự ra đời của Đảng
Cộng sản Việt Nam là kết quả tất yếu sự vận dụng lý luận về xây dựng đảng kiểu
mới của V.I.Lênin vào điều kiện, hoàn cảnh cụ thể Việt Nam. Đó cũng là kết quả
tất yếu của cuộc đấu tranh dân tộc và đấu tranh giai cấp, là sự khẳng định vai trò
lãnh đạo của giai cấp công nhân Việt Nam và hệ tư tưởng Mác – Lênin đối với
cách mạng Việt Nam. Thực tiễn lịch sử đã cho chúng ta thấy rõ tư tưởng Hồ Chí
Minh được hình thành, ra đời trên cơ sở nghiên cứu, học tập, vận dụng chủ nghĩa
Mác – Lênin một cách cơ bản, hệ thống và sáng tạo vào điều kiện, hoàn cảnh cụ
thể.
Chính nhờ ánh
sáng soi đường của chủ nghĩa Mác – Lênin mà cuộc khủng hoảng về đường lối giải
phóng dân tộc, cứu nước, cứu dân ở Việt Nam chấm dứt, đánh dấu bằng sự ra đời của
Đảng Cộng sản Việt Nam. Từ khi ra đời, Đảng Cộng sản Việt Nam luôn nhất quán đi
theo con đường của chủ nghĩa Mác – Lênin, lấy chủ nghĩa Mác – Lênin làm nền tảng
tư tưởng, kim chỉ nam cho hành động. Thực tiễn đã chứng minh, vững bước dưới lá
cờ vinh quang của Đảng Cộng sản Việt Nam, đi theo con đường của chủ nghĩa Mác –
Lênin, sự nghiệp cách mạng của nhân dân ta đã giành những thắng lợi rất to lớn,
có ý nghĩa lịch sử trọng đại.
Mới 15 tuổi, Đảng
đã lãnh đạo nhân dân đứng lên lãnh đạo cuộc Tổng khởi nghĩa đánh đổ thực dân, phong
kiến, giành chính quyền về tay nhân dân, lập nên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa
(nay là Cộng hòa XHCN Việt Nam) – Nhà nước công nông đầu tiên ở Đông Nam Á. Sau
Cách mạng Tháng Tám 1945 thành công, đất nước đứng trước muôn vàn khó khăn, thử
thách. Trong thế “ngàn cân treo sợi tóc”, Đảng ta đã đề ra đường lối lãnh đạo
nhân dân đoàn kết vừa diệt thù trong, vừa chống giặc ngoài, vừa kháng chiến, vừa
kiến quốc. Trước dã tâm muốn cướp nước ta một lần nữa của thực dân Pháp, Đảng
ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh tiếp tục vận dụng lý luận về cách mạng của chủ nghĩa
Mác – Lênin, đề ra đường lối tiến hành cuộc chiến tranh nhân dân, kháng chiến
“toàn dân, toàn diện, trường kỳ và dựa vào sức mình là chính”. Đỉnh cao của cuộc
kháng chiến ấy là chiến thắng Điện Biên Phủ “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”.
Sau Hiệp định
Giơ-ne-vơ (7-1954), đế quốc Mỹ lợi dụng thất bại của thực dân Pháp nhảy vào xâm
lược miền Nam Việt Nam. Đất nước ta tạm chia thành hai miền Nam – Bắc. Cách mạng
Việt Nam bước sang giai đoạn mới với hai nhiệm vụ chiến lược đó là cách mạng
XHCN ở miền Bắc và cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân ở miền Nam.
Phân tích kỹ bối
cảnh của đất nước và tình hình quốc tế, Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh đã vận
dụng sáng tạo chủ nghĩa Mác – Lênin, đặc biệt là quan điểm về bạo lực cách mạng
đề ra những chủ trương, giải pháp phù hợp cải tạo, xây dựng miền Bắc trở thành
hậu phương lớn của tiền tuyến lớn miền Nam; vừa xác định đúng đắn con đường giải
phóng dân tộc, thống nhất nước nhà là dùng bạo lực cách mạng để chống lại bạo lực
phản cách mạng. Bằng đường lối chính trị, đường lối quân sự độc lập, tự chủ, đúng
đắn và sáng tạo, Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh đã lãnh đạo
nhân dân hoàn thành thắng lợi cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, kết thúc bằng
cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa xuân năm 1975 với đỉnh cao là Chiến dịch Hồ
Chí Minh lịch sử. Thắng lợi của công cuộc xây dựng CNXH ở miền Bắc và cuộc đấu
tranh giải phóng miền Nam, thống nhất nước nhà cũng chính là thắng lợi của chủ
nghĩa Mác – Lênin, thắng lợi của đường lối và phương pháp cách mạng đúng đắn,
sáng tạo do Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh đề ra.
Thắng lợi của
cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước đã đưa Việt Nam vào một thời kỳ mới, thời kỳ
thống nhất đi lên xây dựng CNXH. Đặc biệt, sau 35 năm đổi mới, đúng như Nghị
quyết Đại hội XIII của Đảng đánh giá: “Nhìn lại 35 năm thực hiện công cuộc đổi
mới, 30 năm thực hiện Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên
CNXH (Cương lĩnh năm 1991), lý luận về đường lối đổi mới, về CNXH và con đường đi
lên CNXH ở nước ta ngày càng hoàn thiện và từng bước được hiện thực hóa. Đất nước
đã đạt được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử, phát triển mạnh mẽ, toàn
diện so với những năm trước đổi mới. Quy mô, trình độ nền kinh tế được nâng
lên. Đời sống nhân dân được cải thiện rõ rệt cả về vật chất và tinh thần. Đúng
như Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã khẳng định: “Đất nước ta chưa bao giờ có được
tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như ngày nay.
Những thành tựu
của 35 năm thực hiện công cuộc đổi mới, 30 năm thực hiện Cương lĩnh năm 1991, đặc
biệt, trong 10 năm thực hiện Cương lĩnh (bổ sung, phát triển năm 2011) đã tiếp
tục khẳng định con đường đi lên CNXH của nước ta là phù hợp với thực tiễn Việt
Nam và xu thế phát triển của thời đại; sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng là nhân tố
hàng đầu quyết định thắng lợi của cách mạng Việt Nam….
Thực tiễn đó đã
khẳng định mạnh mẽ, tư tưởng Hồ Chí Minh chính là sự kết hợp sáng tạo giữa lý
luận chủ nghĩa Mác – Lênin vào điều kiện, hoàn cảnh cụ thể của cách mạng Việt
Nam, là sự kế thừa và phát triển những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc,
tiếp thu tinh hoa văn hóa nhân loại. Tư tưởng Hồ Chí Minh chính là một bộ phận
phát triển mới trong một giai đoạn mới của chủ nghĩa Mác – Lênin. Do đó sẽ là
sai lầm nghiêm trọng nếu tách rời tư tưởng Hồ Chí Minh với chủ nghĩa Mác –
Lênin. Thực tiễn sinh động cũng khẳng định, không chỉ trong kháng chiến giải
phóng dân tộc, thống nhất nước nhà mà trong lãnh đạo sự nghiệp xây dựng và bảo
vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN, học thuyết Mác – Lênin, cùng với tư tưởng Hồ Chí
Minh, thực sự trở thành nền tảng tư tưởng lý luận, kim chỉ nam cho hành động
cách mạng của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Nếu ai đó cho rằng
sụp đổ của Liên Xô cũng như các nước Đông Âu và những khó khăn, bất cập mà các
quốc gia đi lên xây dựng CNXH gặp phải thuộc lỗi của chủ nghĩa Mác – Lênin là
hoàn toàn sai lầm. Cũng chính từ đổ lỗi cho chủ nghĩa Mác – Lênin mà một số người
cho rằng Đảng ta không nên coi chủ nghĩa Mác – Lênin là nền tảng tư tưởng mà chỉ
cần tư tưởng Hồ Chí Minh là đủ. Có thể thấy ngay rằng đó là sự suy luận chủ
quan thuần túy, không có cơ sở cả lý luận và hiện thực khách quan. Chúng ta cần
thống nhất nhận thức đó hoàn toàn do lỗi chủ quan của mỗi Đảng Cộng sản trong
nhận thức và vận dụng chủ nghĩa Mác – Lênin vào điều kiện, hoàn cảnh thực tiễn
cụ thể. Chúng ta cần phải nhớ chủ nghĩa Mác – Lênin không phải là thứ khoa học
trừu tượng, tư biện mà là khoa học về cách mạng, khoa học của thực tiễn và vì
thực tiễn. Chủ nghĩa Mác – Lênin không phải là khuôn mẫu để các nước áp đặt một
cách máy móc, mà đó là những nguyên lý, đường hướng cơ bản để thực hiện mục
tiêu xây dựng CNXH, tiến tới chủ nghĩa cộng sản, mang lại ấm no, tự do, hạnh
phúc cho con người và một xã hội tốt đẹp cho nhân loại. Điều đó được nhận thức
là sự vận động của xã hội theo quy luật tất yếu mà con người chỉ có thể tác động,
thúc đẩy cho nó đến nhanh hay chậm mà thôi.
Mặt khác, cần
khẳng định rõ rằng trong quá trình xây dựng và phát triển đất nước theo con đường
XHCN, việc xảy ra những hạn chế, yếu kém, khó khăn, bất cập là khó tránh khỏi,
nhưng nếu có thì đó không phải là lỗi của chủ nghĩa Mác – Lênin, mà đó là lỗi
chủ quan của con người, do chưa nhận thức đầy đủ những vấn đề lý luận, vận dụng
chủ nghĩa Mác – Lênin một cách máy móc, giáo điều, cứng nhắc, thiếu tính sáng tạo
trong đề ra các chủ trương, quyết sách để giải quyết các nhiệm vụ của cách mạng.
Sự nghiệp xây dựng
CNXH vô cùng khó khăn, phức tạp, đòi hỏi tính khoa học cao, sự kiên trì, bền bỉ,
nguồn lực to lớn và nhiều điều kiện khác. Trong khi đó Việt Nam đi lên xây dựng
CNXH từ một đất nước nông nghiệp lạc hậu, thiếu thốn nhiều điều kiện, nguồn lực,
lại phải gánh chịu những hậu quả nặng nề của chiến tranh, sự tàn phá của thiên
tai, thảm họa, dịch bệnh… Thêm vào đó, thực hiện “diễn biến hòa bình” tìm mọi
cách chống phá Việt Nam đó là điều mà các thế lực thù địch, phản động, cơ hội
chính trị chưa bao giờ từ bỏ…
Trong bối cảnh ấy,
chúng ta càng thấy giá trị, ý nghĩa của những thành tựu mà đất nước đã giành được
sau hơn 35 năm đổi mới. Thực tế khẳng định, yếu tố quyết định những thành công ấy
là do Đảng Cộng sản Việt Nam luôn kiên định, vận dụng sáng tạo chủ nghĩa Mác –
Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, không ngừng đổi mới để đưa đất nước phát triển.
Bên cạnh các yếu tố khách quan, những khó khăn, bất cập trong quá trình xây dựng
và phát triển đất nước đa phần là do lỗi chủ quan của chính chúng ta. Mọi tư tưởng,
quan điểm đổ lỗi cho học thuyết Mác – Lênin, tách rời tư tưởng Hồ Chí Minh ra
khỏi chủ nghĩa Mác – Lênin là hoàn toàn sai lầm và phản khoa học… Những cơ sở đã
nêu trên đủ để khẳng định: Quan điểm tách rời chủ nghĩa Mác – Lênin với tư tưởng
Hồ Chí Minh, chỉ cần “duy nhất tư tưởng Hồ Chí Minh là nền tảng tư tưởng của Đảng
ta…” là sai lầm cả về lý luận và thực tiễn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét