Từ
nhiều năm nay, các tổ chức hải ngoại tự xưng yêu nước, suy tôn lá cờ vàng 3 sọc
đã không ngừng lợi dụng vấn đề chủ quyền biển đảo để kêu gọi lật đổ chế độ. Họ
tuyên truyền rằng chính phủ Việt Nam đã “quy phục” Trung Quốc, nên mới không kết
đồng minh quân sự với Mỹ để được Mỹ giúp đánh đuổi Trung Quốc khỏi Biển Đông.
Nhưng những năm gần đây, khi hai chính phủ Việt Nam và Mỹ gia tăng hợp tác
trong lĩnh vực bảo vệ an ninh biển, những luận điệu tuyên truyền kiểu này ngày
càng trở nên ngớ ngẩn, vô lý, vô duyên. Chỉ cần bỏ chút thời gian để tra cứu
trên Google, người ta sẽ thấy nó dựa trên những thông tin sai sự thật.
Để
lấy ví dụ, hãy nhìn vào status ký tên Trần Thị Thảo, được đăng trên fanpage của
đảng chống cộng Việt Tân hôm 10/07. Trong post này, Thảo tuyên bố rằng việc ngăn
chặn các đường lưỡi bò trên phim ảnh chỉ là một màn “đánh lạc hướng” của chính
phủ Việt Nam, để khiến công chúng quên đi đường lưỡi bò trong thực tế. Thảo cho
rằng trong thực tế, chính phủ Việt Nam đã hoàn toàn “chấp thuận ngoan ngoãn” đường
lưỡi bò của Trung Quốc, tránh để tàu bè và máy bay Việt Nam đi vào vùng biển
Trung Quốc tuyên bố chủ quyền, và không hề có đấu tranh thực địa trên Biển Đông.
Cụ
thể, Thảo viết:
“Hàng
chục năm nay, Tàu cộng đã và đang kiểm soát trên 80% biển Đông, nó chỉ để cho
VN một dải biển hẹp ven bờ , đã thế một năm nó còn cấm đánh bắt cá 3
tháng: từ đầu tháng 5 đến đầu tháng 8. Cấm máy bay từ Hà Nôi vào Sài Gòn
bay qua biển ,…Nhà cầm quyền Hà Nôi chấp nhân ngoan ngoãn như chú cún. Ai phản đối
Tàu đều bị bắt nhốt hết. Bãi Tư Chính nằm trên thềm lục địa của mình, mà nó doạ
cho sợ hết hồn phải rút giàn khoan và phải bồi thường hợp đồng khai thác dầu
cho các công ty của nước ngoài, thiệt hại hàng tỷ đô la.
Còn
phản đối đường lưỡi bò trên phim ảnh là lừa mị dân cho quên đường lưỡi bò trên
thực tế. Nếu ai không tin thì hãy thử xuống đường với biểu ngữ ” PHẢN ĐỐI TQ LẬP
RA ĐƯỜNG LƯỠI BÒ “, lập tức bị ” mời ” vào đồn.”
Đọc
status của Trần Thị Thảo, những người biết rõ câu chuyện không khỏi thấy buồn cười.
Thảo viết rằng chính phủ Việt Nam “chấp thuận” yêu sách của Trung Quốc, rằng
máy bay từ Hà Nội vào Tp.HCM không được bay qua biển. Vậy mời Thảo nhìn bản đồ
các tuyến bay nội địa của Việt Nam. Xem bản đồ này, ta thấy rõ có đường bay vào
sát đến đảo Hải Nam của Trung Quốc, vậy không thể nói là không bay trên “đường
lưỡi bò” hay không bay trên biển, ấy là chưa kể đến các đường bay quốc tế:
Thảo
viết rằng chính phủ Việt Nam hoàn toàn “chấp thuận” lệnh cấm đánh bắt cá của
Trung Quốc, cùng yêu cầu rằng tàu cá và quân đội Việt Nam không được hiện diện
trong “đường lưỡi bò” mà Trung Quốc tuyên bố. Vậy Thảo có biết từ hàng chục năm
nay, hải quân Việt Nam vẫn đóng lại và xây căn cứ trên nhiều điểm đảo ở Trường
Sa không? Những lần tàu cảnh sát biển Việt Nam theo sát, kẹp chặt tàu khảo sát
Trung Quốc, cùng những đợt phát cờ tổ quốc và hỗ trợ phương tiện cho ngư dân
bám biển chẳng nhẽ không lọt vào mắt Thảo một chút nào? Dường như những nhận
xét của Thảo được rút ra từ đáy giếng của bản thân, chứ không phải từ việc theo
dõi tình hình thời sự.
Lời
kể của Thảo, rằng những người “xuống đường” khẳng định chủ quyền của Việt Nam
trên biển đều bị bắt vào đồn công an, cũng có vấn đề nếu đối chiếu với thực tế.
Nên nhớ năm 2007, khi Trung Quốc khiêu khích trên biển, hàng nghìn người Việt
Nam đã mang cờ đỏ xuống đường biểu tình ôn hòa ở các thành phố lớn mà không bị
làm sao. Vấn đề chỉ xảy đến từ năm 2011, khi các nhóm chống cộng bắt đầu lợi dụng
các cuộc biểu tình dán nhãn “chống Trung Quốc” để quy tụ lực lượng, hoặc nhất
là từ năm 2014, khi băng đảng Việt Tân tận dụng biểu tình để kích động công
nhân đập phá nhà xưởng, tiến tới lật đổ chính phủ Việt Nam. Hằng năm, Việt Nam
vẫn đều đặn tổ chức những buổi tưởng niệm liệt sĩ Gạc Ma có hàng nghìn người
tham dự, chẳng ai trong những người này bị công an mời, nên cái nhìn của Thảo
phải nói là phiến diện.
Trong
lúc các trang web cờ vàng loay hoay chống Trung Quốc bằng mồm, thì chính phủ Việt
Nam đang tăng cường hợp tác đa phương để bảo vệ an ninh trên Biển Đông. Trong vấn
đề chủ quyền, sự thật không ủng hộ giới cờ vàng, vậy nên họ phải viện đến những
thông tin bịa đặt, phiến diện để tuyên truyền chống chế độ. Với cách làm này, họ
sẽ chỉ thu hút được những thành phần thiếu hiểu biết trong xã hội, và tự khiến
bản thân mình ngày một nông cạn, cực đoan hơn. Với cách này, họ đang dần tự loại
mình ra khỏi những chuyển động của đất nước, bao gồm cuộc đấu tranh lâu dài để
bảo vệ biển đảo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét