Thứ Hai, 28 tháng 2, 2022

Ucraina góc nhìn từ mạng xã hội

 


Mạng xã hội ở Việt Nam suốt mấy ngày gần đây nóng rực vì những bình luận trái chiều về cuộc chiến đang diễn ra tại Ucraina. Nhiều người bênh Nga, nhưng cũng có không ít người phê phán Putin một cách dữ dội. Các cuộc tranh luận đối kháng trên MXH có lúc căng thẳng đến mức một số bạn bè Facebook “cắt đứt quan hệ ngoại giao” với nhau. Có chủ tút tuyên bố thẳng thừng: “Ai ủng hộ Putin là tôi block luôn đấy nhé”.

Những người phản đối việc Nga công nhận hai nước cộng hòa tự xưng Donesk, Lugansk và đưa quân vào đánh Ucraina cho rằng, việc tổng thống Putin dùng lí do an ninh nước Nga bị đe dọa do Ucraina theo Mỹ và phương Tây, phớt lờ lời kêu gọi của Nga không mở rộng NATO về phía Đông chỉ là một cái cớ để Nga phát động chiến tranh, xâm phạm thô bạo một quốc gia có chủ quyền. Điều này là không thể chấp nhận được và không thể đánh lừa được dư luận. Họ bảo rằng nếu ủng hộ Nga trong việc này sẽ tạo thêm một tiền đề xấu cho các nước lớn khác dùng sức mạnh để bắt nạt, xâm chiếm các nước nhỏ. Nhiều người gọi Putin là kẻ độc tài, là bạo chúa, là kẻ châm ngòi cho thế chiến thứ ba.

Ở chiều ngược lại, cũng có nhiều người ca ngợi hành động của tổng thống Putin, gọi ông là anh hùng, đã ra quyết sách rất kịp thời, đúng đắn. Họ cho rằng, nước Nga phải hành động chứ không thể ngồi yên mãi để cho Mỹ “làm mưa, làm gió” như trong suốt bao nhiêu năm qua. Một facebooker viết: “Tôi tin nước Nga đang phải tự cứu mình, chứ không tin vào truyền thông phương Tây. Ông Putin ra quyết sách rất kịp thời, đúng đắn. Tôi thích sự quyết đoán của tổng thống Putin. Một nước Nga kiêu dũng, dưới sự dẫn dắt sáng suốt và cứng rắn của Putin đã khiến Mỹ và phương Tây phải choáng váng”.

Mặc dù có nhiều quan điểm trái chiều trên MXH về tính đúng – sai trong quyết định của của tổng thống Putin đưa quân đội vào Ucraina, nhưng có một điểm mà hầu như đại đa số dân cư mạng đều có nhận định giống nhau. Đó là việc chính quyền nhà nước Ucraina những năm gần đây đã mắc sai lầm nghiêm trọng trong việc lựa chọn con đường đi cho dân tộc mình. Ở vị trí địa chính trị quan trọng, nhạy cảm như Ucraina và có lịch sử nhiều năm gắn bó với Liên Xô cũ, hơn nữa lại có rất nhiều người Nga sinh sống lâu đời tại nhiều vùng đất giáp Nga, lẽ ra Ucraina phải lựa chọn cho mình một con đường phát triển khôn ngoan hơn, cân bằng hơn giữa Mỹ, phương Tây với người láng giềng anh em là nước Nga.

Từ năm 2014, các nhà lãnh đạo Ucraina đã phạm phải những sai lầm liên tiếp để dần trở thành một nhà nước ở vào thế đối đầu trực tiếp, đe dọa an ninh của Nga. Hơn thế nữa, nền kinh tế Ucraina ngày càng thụt lùi và phụ thuộc vào phương Tây. Từ một nước cộng hòa phát triển nhất của Liên Xô cũ, Ucraina đã trở thành một trong những nước nghèo nhất châu Âu hiện nay. Để rơi vào tình thế “không thấy ai đến cứu mình” hiện nay, Ucraina chỉ nên tự trách mình.

Cư dân mạng cũng không quên so sánh trường hợp của Ucraina với Việt Nam. Từ bài học của Ucraina, mọi người càng thấy rõ đường lối đối ngoại hòa bình, độc lập, tự chủ, là bạn, là đối tác tin cậy của các nước trong cộng đồng quốc tế, không tham gia liên minh quân sự, không dựa vào một nước này để chống nước khác mà Việt Nam đã lựa chọn là con đường khôn ngoan, nhìn xa, trông rộng.

Ông Carl Thayer, một chuyên gia nước ngoài nghiên cứu lân năm và có uy tín về Việt Nam, có một nhận xét đáng chú ý: “Một trong những thành công lớn nhất của Việt Nam kể từ khi bắt đầu công cuộc Đổi mới là đã định hướng đường lối đối ngoại đúng đắn”.  

Trong suốt những năm qua, Việt Nam kiên trì đường lối đối ngoại này và đó chính là tiền đề vững chắc giúp Việt Nam duy trì được môi trường hòa bình, sự ổn định chính trị, xã hội để đạt được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử như ngày hôm nay.

Từ nhiều năm nay, các thế lực cơ hội, thù địch luôn tìm mọi cách xuyên tạc đường lối đối ngoại Việt Nam. Chúng xuyên tạc rằng, chính sách đối ngoại độc lâp, tự chủ, hòa bình, hữu nghị, hợp tác và phát triển; đa dạng hóa, đa phương hóa quan hệ đối ngoại cân bằng quan hệ với các nước lớn của Việt Nam là “di dây nguy hiểm”, “tự cô lập mình”, là “lạc hậu, không kịp thời”… Lợi dụng triệt để MXH, chúng giả danh thay mặt một bộ phận người sử dụng MXH “kiến nghị” lãnh đạo Việt Nam cần phải “chọn phe”, đi theo một nước lớn để bảo vệ độc lập và chủ quyền lãnh thổ của đất nước. Sự chống phá đó đặc biệt nguy hiểm trong bối cảnh mâu thuẫn giữa Mỹ với Trung Quốc ngày càng trở nên sâu sắc, có lúc bên bờ vực xung đột, đe dọa hòa bình, ổn định tại khu vực.      

Những thành tựu phát triển của Việt Nam cùng với vai trò, vị thế quốc tế ngày càng lớn mạnh của đất nước và những bài học từ cuộc khủng hoảng tại Ucraina hiện nay chính là sự bác bỏ thuyết phục nhất đối với những thông tin, luận điệu xuyên tạc về đường lối đối ngoại Việt Nam của các thế lực chống phá./.

Thứ Bảy, 26 tháng 2, 2022

Việt Á - Cần nghiêm trị đối với hành vi lợi dụng dịch bệnh để trục lợi


 Năm 2022 là năm thứ 2 dịch bệnh COVID-19, người dân Việt Nam nói riêng và toàn thế giới nói chung phải sống và làm việc trong nỗi lo âu, về sức khỏe, về việc làm, về tiền bạc, về học hành cho con trẻ và còn bao nhiêu nỗi lo khác. Chính vì lẽ đó, người Việt Nam không còn nhiều thời gian dành cho Tết nhất, không bắn pháo hoa trong đêm giao thừa, không đi lễ chùa đầu năm, không tổ chức lễ hội như những năm trước. Nhiều người đã xác định sẽ ở lại thành phố Hồ Chí Minh, thủ đô Hà Nội và các nơi khác mà không nhất thiết phải về quê ăn Tết để đảm bảo an toàn sức khỏe cho gia đình, bản thân và làng xóm. Nhịp sống mới hiện tại đã có những biến đổi vì COVID-19. Bình thường hóa ngày Tết, không nhất thiết phải bằng mọi giá để về quê ăn Tết; không nhất thiết phải tập trung đông người ăn uống, nhậu nhẹt triền miên trong “tháng Giêng là tháng ăn chơi”, nhiều cơ quan ban ngành đã làm việc xuyên Tết. Hiện tại, Việt Nam đang thực hiện hiệu quả Nghị quyết số 128/NQ-CP của Chính phủ về “Thích ứng an toàn, linh hoạt, kiểm soát hiệu quả dịch COVID-19”.

 Sáng nay, vào mạng xã hội đọc được bài viết “Tết năm nay sao mà buồn quá” của Nguyễn Thị Thanh Bình với nhiều bình luận và những câu thơ “Tết buồn”. Được biết Nguyễn Thị Thanh Bình quê gốc tại Huế, sau 1975 di tản và trưởng thành, nổi lên nhờ một số tác phẩm văn học, tuyển tập thơ được xuất bản tại hải ngoại và hiện đang sống định cư tại Hoa Kỳ, là thành viên của Ban Vận động Văn Đoàn Độc lập Việt Nam. Trong mỗi dịp Tết đến, xuân về như thế này, tâm trạng cũng những người con xa Tổ quốc buồn vì không được về sum họp gia đình, lễ bái tổ tiên, dòng họ âu cũng là một lẽ thường tình. “Tết năm nay, sao mà buồn quá” cũng có một phần đúng vì dịch giã mà, đâu có được không khí như những năm trước? Tuy nhiên hầu hết mọi người dân đều thích ứng phù hợp trong điều kiện dịch bệnh, vẫn đào, quất, bánh chứng, giò chả…đủ cả, đồng thời vẫn thực hiện nghiêm phòng dịch. Nhưng mà viết mấy dòng mở đầu như thế này thì thấy u ám, tiêu cực quá, do nắm bắt những thông tin tại quê nhà không chuẩn xác, nên Nguyễn Thị Thanh Bình đã quá chủ quan khi dùng một số cụm từ thái quá, hàm ý quy chụp: “Vậy là Tết nhất cũng đã dồn đuổi tới lưng. Nhiều bà con ở Việt Nam rất hụt hẫng vì không lãnh được lương, kinh tế yếu kém và không ít bà con ở hải ngoại năm nay cũng phải ca bài Xuân này Con không Về nên nhìn chung bức tranh Tết mình thật xám ngoét…Chưa kể nhìn đâu cũng thấy mọi người đã quá khánh kiệt niềm tin, và không biết tìm kiếm nơi đâu, níu áo ai đây để lấy lại. Rồi thì vụ Việt Á này nọ…sao mà “nản chí anh hùng” mục ruỗng từ trên xuống, làm sao cứu vãn những chiếc bình vỡ”.

Không phải chỉ có Nguyễn Thị Thanh Bình đâu mà là tâm trạng của khá nhiều người vọng tưởng, hoài niệm về những cái Tết thủa thiếu thời với bao nhiêu kỷ niệm đẹp. Hãy “cho tôi mua một vé về với tuổi thơ” để được đón giao thừa, xem bắn pháo hoa, được quây quần xung quanh nồi bánh chưng, pháo nổ vang trời, với những bao lì xì đỏ chót, bánh mứt, hạt dưa, mâm ngũ quả, cành đào, chậu quất, tranh Tết, xúng xính trong bộ quần áo mới, rộn ràng đón khách xuân, trao cho nhau những câu chúc Tết ngọt ngào và vui vẻ đi du xuân… Bây giờ mọi thứ đã đều khác, thức ăn, vật phẩm lo lắng cho mấy ngày Tết giờ đã có siêu thị lo cho hầu hết, chẳng thiếu thứ gì, dọn dẹp nhà cửa trang hoàng cho ngày Tết cũng không như xưa, sát Tết đào, quất, hoa tươi không thiếu…trong một số nhà ở thành phố, thị xã, thị tứ… thì tivi bật cả ngày, mỗi người trong gia đình đều có smartphone. Khi sum họp gia đình, thì mỗi người đều cắm cúi vào smartphone. Tâm trạng vui, buồn mỗi khi Tết đến xuân về ở mỗi người, mỗi gia đình, mỗi hoàn cảnh rất khác nhau và cũng do mọi người cảm nhận. Những cán bộ, đảng viên bị khởi tố, bắt tạm giam thì rõ ràng bản thân đang buồn rũ trong trại tạm giam, gia đình bố, me, vợ, con những người thân cận thì còn thiết gì đến Tết với nhất nữa. Những kẻ phản bội Tổ quốc, thành phần “khoác áo dân chủ” bị khởi tố bắt tạm giam vì phạm tội tuyên truyền chống phá hoặc những tội danh hình sự khác…thì tất nhiên buồn hết chỗ nói trong dịp Tết còn gì. Nguyễn Thị Thanh Bình có nhắc đến cái tên “nhà báo tự do Phạm Thị Đoan Trang” vừa bị Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội tuyên phạt 9 năm về tội “tuyên truyền chống lại Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Với giọng điệu mỉa mai, thâm hiểm cho rằng: “… nên khuyến mại thêm một giải Nobel Hòa Bình cho nữ lưu Phạm Đoan Trang mới ngon cơm chứ”. Nguyễn Thị Thanh Bình dùng từ “Hổ TNLT” trong câu: “Nhất là quá thương những chú “Hổ TNLT” đang phải “gặm một khối căm hờn trong cũi sắt” để muốn ám chỉ những “tù nhân lương tâm” (TNLT) đang bị giam giữ. Phải nói luôn và ngay cho Nguyễn Thị Thanh Bình biết rằng, ở Việt Nam không có khái niệm “tù nhân lương tâm” mà cái tên đó là do các thế lực phản động, thù địch luôn tìm cách cổ súy các đối tượng vi phạm pháp luật, bất mãn, cơ hội chính trị, gán cho cái tên đó hòng đánh lừa dư luận, đánh tráo khái niệm nhằm vu cáo Nhà nước Việt Nam vi phạm nhân quyền, trong đó có Phạm Thị Đoan Trang là một trong những cái tên được các thế lực phản động, thù địch đặt cho cái gọi là TNLT, được nhắc tới trên các diễn đàn như cá nhân “dũng cảm đấu tranh vì dân chủ nhân quyền ở Việt Nam”. Thực tế thì Phạm Thị Đoan Trang đã vi phạm pháp luật và bị xử lý; những chú “Hổ TNLT” mà Nguyễn Thị Thanh Bình đề cập đến là Trần Huỳnh Duy Thức, Cấn Thị Thêu, Đoàn Khánh Vinh Quang, Huỳnh Trương Ca, Lê Đình Lượng… hiện đang ngồi bóc lịch, đón Tết trong nhà tù. Việc các đối tượng này vướng vòng lao lý bị xử lý là hoàn toàn phù hợp với quy định của pháp luật Việt Nam và luật pháp quốc tế. Buồn là đúng rồi, bởi dường như cùng hội cùng thuyền xót xa nhau, Nguyễn Thị Thanh Bình đang cố ý cổ súy những kẻ chống phá chế độ khá tinh vi.

Về việc Việt kiều về quê hương sum họp gia đình dịp Tết Nhâm Dần 2022 cũng cần phải nói rõ cho Nguyễn Thị Thanh Bình biết. Do dịch bệnh COVID-19 đã khiến cho việc trở về quê hương với những người con xa xứ không hề dễ dàng như mọi năm. Chính sách nhập cảnh đối với người có hộ chiếu vaccine của Chính phủ Việt Nam đã giúp nhiều gia đình đoàn tụ. Khi trở về nước, nếu test nhanh âm tính sẽ cách ly tập trung 3 ngày, rồi mới trở về gia đình. Tất nhiên nếu chưa tiêm vaccine và xét nghiệm dương tính thì phải xử lý theo quy định hiện hành. Đã có một số Việt kiều may mắn được trở về nhà hưởng một cái Tết sum vầy. Chính phủ đã có công văn đồng ý chủ trương tạo thuận lợi về thủ tục nhập cảnh đối với người dân ở nước ngoài cùng thân nhân về nước đón Tết cùng với việc tăng tần suất bay thường lệ quốc tế. Tối 22/01/2022 tại Nhà hát Lớn Hà Nội đã diễn ra “Chương trình nghệ thuật Xuân Quê hương 2022”, Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc đã đến dự và phát biểu ý kiến trong đó có thông báo: “…gần 600 chuyến bay đã đưa 120.000 đồng bào ta ở nước ngoài trở về Việt Nam…Lượng kiều hối năm 2021 tiếp tục tăng với con số gần 14 tỷ USD…”. Ông Đào Xuân Tuấn, Vụ trưởng Vụ Quản lý ngoại hối, NHNN cho biết “Con số của  Ngân hàng Nhà nước Việt Nam là con số được kiểm chứng, có địa chỉ người gửi rõ ràng qua các công ty kiều hối, tổ chức tín dụng”.

 Hai năm vừa qua, do dịch bệnh COVID-19 một số thủ tục đã được lược bỏ sao cho Tết đoàn viên phải vui tươi, lành mạnh, an toàn, tiết kiệm, tránh phô trương, hình thức, mọi người đều chăm lo sức khỏe, chuẩn bị cho một năm dài lao động, học hành, cống hiến cho sự phục hồi kinh tế và phát triển đất nước, nếu là người dân yêu nước thì không lấy đó làm buồn, mà đó chính là đang thích ứng linh hoạt trong điều kiện dịch bệnh, khi hết dịch chắc chắn không khí đón xuân sẽ rộn ràng, náo nhiệt hơn xưa. Vậy nên Nguyễn Thị Thanh Bình đừng lợi dụng điều đó để công kích, bôi đen chế độ rồi cổ súy, tung hô những kẻ chuyên rắp tâm gây rối, chống phá đất nước nữa nhé, làm như thế là đang phá hoại cuộc sống của người dân Việt Nam đấy./.

 

Thứ Sáu, 25 tháng 2, 2022

Vu cáo - Một chiêu trò quen thuộc

 Trên các trang mạng gần đây lại rộ lên những bài vu cáo trắng trợn Đảng Cộng sản Việt Nam và chế độ xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Các lực lượng chống đối Đảng vẫn đang quẫy mạnh với âm mưu phá Đảng, phá chế độ xã hội chủ nghĩa; ngụy biện rằng, “họ (những phần tử chống đối) là những con người hiếm hoi trong xã hội dám lên tiếng nói lên chính kiến của mình, nhưng họ phải chịu những án tù quá tàn ác với những gì họ đã làm. Những bản án tàn ác ấy là để gây nỗi sợ cho dân chúng, cho những người muốn nói lên chính kiến của mình. Một chính thể văn minh sẽ không dùng nỗi sợ để cai trị dân chúng. Làm thế là tự làm thoái hoá dân tộc mình, sẽ làm thui chột tư tưởng tiến bộ, tinh thần đấu tranh chống bất công. Làm thế được yên ổn trước mắt về chính trị, nhưng gây tổn hại rất nhiều về nguyên khí quốc gia. Một quốc gia chỉ phát triển rực rỡ được khi có hàng triệu triệu thanh niên trăn trở về đất nước, luôn phản biện cái xấu, cái chưa được về tất cả các lĩnh vực”. “Họ (ám chỉ Đảng Cộng sản Việt Nam) vừa kém trí tuệ, vừa kiêu ngạo và rất ích kỷ, nên cố đặt cái thây ma đã mục rữa là học thuyết Mác – Lê lên bàn thờ. Họ cũng không thèm nghe những người chính trực mách bảo, can gián mà cam tâm bị bọn Trung Cộng lừa bịp với chiêu bài “cùng ý thức hệ”. “Chính vì thờ Mác – Lê và họ ôm lấy Trung Cộng nên không thể nào xây dựng được một đảng trong sạch, vững mạnh. Lý thuyết xây dựng đảng kiểu mới của giai cấp công nhân do Lênin vạch ra từ đầu thế kỷ XX đã thành rác rưởi hôi hám, chỉ là các vị quá quen rồi nên vẫn cứ ngửi thấy mùi thơm”. “Họ (ám chỉ Đảng Cộng sản Việt Nam) lo đến sinh mệnh của Đảng và tồn vong của chế độ mà không quan tâm đến đất nước, đến dân tộc”. Trong một bài viết khác, nhan đề: “Đảng Cộng sản Việt Nam là nguyên nhân thất bại”, nhận định một cách hồ đồ rằng, “không ít đảng viên và trí thức trong nước đã công khai chỉ trích Đảng ù lì, lãnh đạo tiếp tục cuồng tín muốn bảo vệ chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh là nền tảng tư tưởng, kim chỉ nam cho hành động của Đảng, khiến dân tộc mỗi ngày một lạc hậu hơn, đất nước tụt hậu hơn so với các dân tộc láng giềng”…


Rõ ràng, họ nói lấy được, xa rời thực tế mà nhân dân ta, dưới sự lãnh đạo của Đảng, đã xây dựng lên từ bao năm nay. Họ nói xấu Đảng, nói xấu chế độ có tính chất vu cáo một cách vô căn cứ, thì họ phải chịu những hình phạt do luật pháp quy định. Điều 4 của Bộ luật Hình sự hiện hành nêu rõ: “Cơ quan Công an, Viện kiểm sát nhân dân, Tòa án nhân dân và các cơ quan hữu quan khác có trách nhiệm thực hiện đầy đủ chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn của mình, đồng thời hướng dẫn, giúp đỡ các cơ quan khác của Nhà nước, tổ chức, cá nhân phòng ngừa và đấu tranh chống tội phạm, giám sát và giáo dục người phạm tội tại cộng đồng. Cơ quan, tổ chức có nhiệm vụ giáo dục những người thuộc quyền quản lý của mình nâng cao cảnh giác, ý thức bảo vệ và tuân theo pháp luật, tôn trọng các quy tắc của cuộc sống xã hội chủ nghĩa; kịp thời có biện pháp loại trừ nguyên nhân và điều kiện gây ra tội phạm trong cơ quan, tổ chức của mình.  Mọi công dân có nghĩa vụ tích cực tham gia phòng, chống tội phạm”.

Xã hội ta là xã hội dân chủ, mọi công dân đều có quyền tự do trên tất cả các lĩnh vực của đời sống xã hội, nhưng quyền tự do ấy phải dựa trên cơ sở của luật pháp. Điều 25 của Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội Việt Nam hiện hành ghi rõ: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”.

Nhiệm vụ của chúng ta là phải viết, phải phê phán, bác bỏ những luận điệu sai trái đó để bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ xã hội chủ nghĩa, đó là lẽ thường tình. Còn việc bắt giam những phần tử chống đối lại là chuyện của pháp luật; xử phạt có công bằng, đúng luật hay không lại là chuyện của pháp luật. Đây là cuộc đấu tranh gay go, gian khổ, phức tạp, nên phải kiên trì và phê phán đúng.

Học thuyết Mác – Lênin là học thuyết cách mạng và khoa học, được Đảng Cộng sản Việt Nam vận dụng sáng tạo vào hoàn cảnh cụ thể của đất nước mình để đề ra đường lối cách mạng đúng đắn, làm cho dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh, tiến lên chủ nghĩa xã hội. Chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh là học thuyết giải phóng giai cấp, giải phóng dân tộc, giải phóng xã hội, giải phóng con người, tiến tới xây dựng một xã hội tốt đẹp, văn minh. Đó là học thuyết tiến bộ nhất hiện nay trên hành tinh Trái đất của chúng ta. Tại sao lại phải bác bỏ? Ai đó viết “lý thuyết xây dựng đảng kiểu mới của giai cấp công nhân do Lênin vạch ra từ đầu thế kỷ XX đã thành rác rưởi hôi hám” là người đó không biết điều hay, lẽ phải ở đời, không biết thực chất của học thuyết Lênin, đâm ra ăn nói hàm hồ. Người nào nói: “Họ (ám chỉ Đảng Cộng sản Việt Nam) lo đến sinh mệnh của Đảng và tồn vong của chế độ mà không quan tâm đến đất nước, đến dân tộc” cũng là người không biết điều hay, lẽ phải ở đời. Đảng không những quan tâm đến sự tồn vong của chế độ, mà còn rất quan tâm đến đất nước, đến vận mệnh của dân tộc, đã lãnh đạo nhân dân vùng lên đấu tranh, chống xâm lược và chống mọi bất công xã hội, đã lãnh đạo nhân dân cả nước thực hiện cuộc cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân tiến lên cách mạng xã hội chủ nghĩa trên trên phạm vi cả nước và đã mang lại cơ đồ như ngày nay. Đó là thực tế của sự vận động xã hội do Đảng Cộng sản Việt Nam tiến hành và do nhân dân ta thực hiện.

Chung quy lại cũng chỉ ở nhận thức đúng, sai khác nhau. Nhận thức đúng là quá trình phản ánh và tái tạo lại hiện thực ở trong suy nghĩ của mỗi con người, được quyết định bởi những quy luật phát triển xã hội và gắn liền không thể tách rời với thực tiễn. Nhận thức sai là nhận thức xa rời thực tiễn, xa rời lịch sử, nói và làm theo chủ quan duy ý chí. Mục đích của nhận thức đúng là đạt tới chân lý khách quan, phản ánh đúng thực tiễn. Nhận thức đúng là con người thu nhận được những kiến thức, những khái niệm về những hiện tượng thực tế. Nhận thức sai là con người cũng thu nhận được những kiến thức, nhưng thu nhận một cách méo mó, sai lệch so với thực tiễn (thực tế). Nhận thức đúng là con người sử dụng những kiến thức trong hoạt động thực tiễn nhằm cải tạo thế giới, cải tạo xã hội, cải tạo con người. Nhận thức sai là không phản ánh đúng thực tiễn, không phản ánh đúng cuộc sống xã hội. Bản thân nhận thức là một yếu tố cần thiết trong hoạt động thực tiễn của xã hội, bởi vì những hoạt động đó được con người thực hiện trên cơ sở thực tiễn đúng. Chỉ có gộp thực tiễn vào lý luận nhận thức mới biến lý luận nhận thức thành một khoa học thật sự, phát hiện ra những khách quan của nguồn gốc và sự hình thành những kiến thức về xã hội loài người. Nhận thức đúng là luôn luôn gắn liền lý luận với thực tiễn, phản ánh đúng thực tiễn. Nhận thức sai là bóc tách lý luận ra khỏi thực tiễn và phản ánh sai lệch lý luận. Thí dụ, có người nói rằng, “chính vì thờ Mác – Lê và họ (ám chỉ Đảng Cộng sản Việt Nam) ôm lấy Trung Cộng nên không thể nào xây dựng được một đảng trong sạch”. Đây là một nhận thức sai hoàn toàn, cần phải phê phán và bác bỏ. Đường lối của Đảng từ trước tới nay là đường lối độc lập, tự chủ, không lệ thuộc vào bất cứ đảng phái nào, nhà nước nào. Chính đường lối đó đã đưa cách mạng đến thành công. Điều này đã trở thành hiện thực trên đất nước ta.

Lý luận là kinh nghiệm đã được khái quát trong ý thức của con người và khái quát từ trong thực tiễn, là toàn bộ những tri thức về thế giới khách quan, phản ánh thế giới khách quan một cách trung thực nhất; là hệ thống những tri thức đã được khái quát, tạo ra một quan niệm hoàn chỉnh về các quy luật và mối liên hệ cơ bản của hiện thực, là sự phản ánh và tái hiện cái hiện thực khách quan. Các lý luận có thể đóng một vai trò to lớn trong sự biến đổi cách mạng xã hội.

Còn thực tiễn là những hoạt động thực tế của con người nhằm bảo đảm cho xã hội tồn tại và phát triển lâu dài, xây dựng đất nước giàu mạnh, nhân dân có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc. Lý luận và thực tiễn là ở trong một thể thống nhất, cái này không tồn tại nếu không có cái kia và hai cái luôn luôn gắn bó với nhau.

Qua sự phân tích trên, thấy rõ những người viết bài chống đối Đảng, chống đối chế độ xã hội chủ nghĩa là những người có nhận thức sai, vì nhận thức của họ không phản ánh đúng thực tiễn xã hội./.

GS,TS Đàm Đức Vượng


Thứ Năm, 24 tháng 2, 2022

Không thể phủ nhận vai trò lãnh đạo Nhà nước và xã hội của Đảng Cộng sản Việt Nam

 

Lật đổ sự lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam và chế độ dân chủ xã hội chủ nghĩa Việt Nam là một chiến lược của các thế lực chống cộng cực đoan, phản động. Để thực hiện chiến lược này, chúng thường có những video clip, hình ảnh, bài viết phản ánh sai sự thật, vu cáo, bôi nhọ Đảng Cộng sản, chế độ, đất nước, con người Việt Nam với tần xuất ngày càng tăng. Ví dụ điển hình là vào trung tuần tháng 02/2022, trên trang facebook phản động có tên là Tiếng Dân News có bài viết: “Thách thức nghiêm trọng nhất của Việt Nam là Đảng Cộng sản” của Jackhammer Nguyễn với nội dung chủ yếu cho rằng “Hà Nội đã thành công trong việc đu dây giữa Washington và Bắc Kinh”, “Đảng Cộng sản đã dẹp luôn những tổ chức dân sự ít màu sắc chính trị quyền lực và tống giam trái phép những người đối kháng của chế độ” và được không ít những tổ chức, cá nhân “cùng hội cùng thuyền” tán thưởng, lăng xê(!)

Xin thưa rằng, sự lãnh đạo Nhà nước và xã hội của Đảng Cộng sản Việt Nam có cơ sở chính trị, pháp lý và xã hội vững chắc. Là một đảng chính trị mang bản chất giai cấp công nhân, nhân lao động và dân tộc sâu sắc, đại diện cho quyền và lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và cả dân tộc, nên lợi ích của Đảng Cộng sản Việt Nam không có lợi ích nào khác ngoài lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và toàn thể dân tộc. Điều này được ghi rõ trong Cương lĩnh, điều lệ và đường lối của Đảng Cộng sản Việt Nam qua các thời kỳ, giai đoạn phát triển của dân tộc Việt Nam. Điều 4, Hiến pháp nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam ghi rõ: “1. Đảng Cộng sản Việt Nam – Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của Nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội; 2. Đảng Cộng sản Việt Nam gắn bó mật thiết với Nhân dân, phục vụ Nhân dân, chịu sự giám sát của Nhân dân, chịu trách nhiệm trước Nhân dân về những quyết định của mình; 3. Các tổ chức của Đảng và đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật”.

Thực tế cho thấy, từ năm 1930 đến nay, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, nhân dân Việt Nam đã đoàn kết đứng lên đấu tranh thực hiện khát vọng: giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp, giải phóng con người khỏi mọi sự áp bức, bất công và đã giành được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử, được cả thế giới loài người ghi nhận. Ngày nay, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, đất nước Việt Nam là một quốc gia độc lập, thống nhất, được quản lý, điều hành bằng Hiến pháp và pháp luật; nhân dân được sống trong môi trường hoà bình, tự do mưu sinh theo quy định của pháp luật. Các quyền của người dân Việt Nam, về chính trị, kinh tế, văn hoá, xã hội; các quyền được sống, làm việc, phát triển, bảo vệ, giáo dục, an sinh xã hội,… được bảo đảm ngày càng tốt hơn. Nhân dân Việt Nam luôn tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng, sử quản lý, điều hành của Nhà nước, sự quản trị của Chính phủ, đoàn kết, hăng say lao động, sản xuất làm giàu cho chính mình, gia đình và xã hội. Việt Nam đã thoát khỏi nước nghèo, chậm phát triển, trở thành nước phát triển mức trung bình, đời sống vật chất, tinh thần của mọi tầng lớp nhân dân ngày càng tốt hơn.

Vậy xin hỏi Jackhammer Nguyễn rằng, một đất nước lãnh đạo, quản lý bởi một Nhà nước độc tài thì có được kết quả như trên không? Không, hoàn toàn không. Sự lãnh đạo Nhà nước và xã hội của Đảng Cộng sản Việt Nam là nhân tố quyết định đến sự phát triển của đất nước Việt Nam giàu mạnh, dân chủ, văn minh, hùng cường. Đây là điều không thể phủ nhận.

Cùng với đó, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, Việt Nam luôn nhất quán thực hiện đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, đa phương hóa, đa dạng hóa; vừa hợp tác, vừa đấu tranh; kiên trì về nguyên tắc, linh hoạt về sách lược, “dĩ bất biến, ứng vạn biến”, bảo đảm cao nhất lợi ích quốc gia, dân tộc phù hợp với thông lệ và luật pháp quốc tế. Chính vì vậy, Việt Nam là một thành viên có trách nhiệm của các tổ chức quốc tế lớn, có uy tín trên thế giới và khu vực, như: Liên hợp quốc, APEC, ASEAN; không chỉ là đối tác mà còn là đối tác tích cực có trách nhiệm cao với các quốc gia, vùng lãnh thổ, tổ chức kinh tế, tài chính,… trên thế giới. Thực tế cho thấy, với tinh thần “gác lại quá khứ, hướng tới tương lai”, Việt Nam sẵn sàng làm bại với mọi quốc gia trên thế giới. Và điều đó đã trở thành hiện thực. Việc Việt Nam đã là đối tác toàn diện, đối tác chiến lược với nhiều nước trong đó có các nước uy viên thường trực Liên hiệp quốc: Mỹ, Anh, Pháp, Nga, Trung Quốc, Đức, EU,… là một minh chứng cho sự thành công của đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, “dĩ bất biến, ứng vạn biến” theo kiểu “Cây tre Việt Nam”.

Cho nên, việc Jackhammer Nguyễn và những kẻ “cùng hội, cùng thuyền” cho rằng: Việt Nam đu dây giữa Washington và Bắc Kinh trong quan hệ ngoại giao nhận định hồ đồ, bịa đặt!

Nhân đây cần nói thêm rằng, ở Việt Nam, mọi tổ chức, cá nhân đều phải sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật. Nếu tổ chức, cá nhân nào đi ngược lại, vi phạm điều trên sẽ bị trừng trị nghiêm minh theo quy định pháp luật. Vì vậy, những tổ chức, cá nhân có những hành vi vi phạm Hiến pháp và pháp luật Việt Nam, như những tổ chức giả danh: Việt Tân, Văn đoàn độc lập, Công đoàn độc lập,… hay các cá nhân: Cù Huy Hà Vũ, Phạm Đoan Trang, Ngụy Thị Khanh, Nguyễn Văn Hải, Lê Quốc Quân, Trần Huỳnh Duy Thức,… bị luật pháp trừng trị là tất yếu khách quan.  Đó cùng là nhằm bảo vệ quyền và lợi ích của dân tộc, của các tổ chức, quyền con người, quyền công dân.

Thực tế cho thấy, “chó có sủa đoàn người vẫn tiến’. Cho nên, dẫu Jackhammer Nguyễn và Tiếng Dân News có sủa ông ổng thì cũng chẳng được con đường phát triển theo mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh của dân tộc, đất nước Việt Nam./.

Thứ Ba, 22 tháng 2, 2022

DÂN CHỦ - Mỹ và đồng minh không có cửa nói đến nền dân chủ của Việt Nam

 




Mới đây, trên RFA Tiếng Việt trích dẫn Báo cáo chỉ số dân chủ năm 2021 của Cơ quan Tình báo Kinh tế (Economist Intelligence Unit – EUI) thuộc tập đoàn Economist tại Anh để viết và đăng bài “Việt Nam thuộc nhóm nước phi dân chủ trong báo cáo Chỉ số dân chủ năm 2021”. Trong bài viết này, RFA xuyên tạc, quy chụp rằng: Việt Nam, nơi mà trong thời gian hai năm qua bắt giam và xử án tù thật nặng hàng loạt nhà văn, ký giả độc lập và các nhà bất đồng chính kiến ôn hòa. Dân chủ xã hội chủ nghĩa dưới một thể chế tam quyền phân lập giả mạo, trở thành kẻ thù lâu dài của xã hội dân sự và của internet, đã biến đất nước thành một nhà tù lớn mà mọi công dân đều có thể vi phạm tội “Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích nhà nước…” và đi đến nhận định: Việt Nam thuộc nhóm nước có thể chế độc tài, toàn trị(!)

Đây là nhận định phi lý về thực tế tình hình ở Việt Nam!

Từ khi ra đời, lãnh đạo Nhà nước và xã hội Việt Nam đến nay, gương cao ngọn cở độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội, Đảng Cộng sản Việt Nam đã lãnh đạo toàn dân tộc Việt Nam đoàn kết đứng lên để xây dựng và phát triển nền dân chủ xã hội chủ nghĩa và đã đạt được những thành tựu to lớn. Ngày nay, từ một đất nước thuộc địa, bị chia cắt, nghèo nàn, lạc hậu, lệ thuộc, người dân sống đau khổ, lầm than dưới sự giày xéo của các thế lực phong kiến, thực dân, đế quốc phản động, Việt Nam đã trở thành một đất nước độc lập, thống nhất, có nền chính trị, xã hội ổn định, nền kinh tế phát triển nhanh, bền vững; người dân được sống trong tự do, hạnh phúc, tự quyết định vận mệnh của dân tộc và chính mình trên con được thực hiện khát vọng: Dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh. Việt Nam là nước có thu nhập trung bình.

Xin nói rằng, nền dân chủ ở Việt Nam là nền dân chủ xã hội chủ nghĩa. Đây là nền dân chủ của đại đa số nhân dân, mà ở đó quyền con người, quyền công dân được đảm bảo bằng pháp luật và ngày càng tốt hơn. Ở Việt Nam, nhân dân là chủ thể của quyền lực Nhà nước. Nhà nước có nghĩa vụ tôn trọng và bảo đảm toàn bộ các quyền của con người, quyền của công dân như quyền tự do cá nhân, tự do báo chí, hội họp, đi lại, tự do tín ngưỡng, tôn giáo, v.v. Thực tế cho thấy, Việt Nam luôn tích cực, chủ động bổ sung, hoàn thiện hệ thống pháp luật, chính sách bảo đảm cho người dân được tư do “Sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật”, tư do tìm, lựa chọn việc làm, tự do ngôn luận, báo chí, thông tin; tự do tín ngưỡng, tôn giáo; bảo đảm an sinh xã hội, xóa đói, giảm nghèo, y tế, giáo dục,… Chỉ tính riêng năm 2021, Việt Nam tiếp tục thông qua và sửa đổi nhiều Bộ luật quan trọng, như: Luật Phòng, chống ma túy sửa đổi; xem xét thông qua Luật sửa đổi bổ sung một số điều của Bộ luật Tố tụng hình sự. Việc lập Chương trình xây dựng luật, pháp lệnh qua các năm luôn đảm bảo nguyên tắc ưu tiên đưa vào Chương trình các dự án luật nhằm triển khai thi hành các quy định của Hiến pháp về quyền con người, quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân. Việt Nam được thế giới ghi nhận là một trong những nước có tốc độ tăng trưởng và sử dụng internet cao trên thế giới. Các nền tảng số, mạng xã hội tạo nên những kênh, giao diện kết nối quan trọng để người dân tiếp cận thông tin, trao đổi và bày tỏ quan điểm của mình. Tính tới tháng 12/2021, hơn 70% dân số Việt Nam sử dụng internet, có đến 72 triệu người dùng mạng xã hội, chỉ trong năm qua đã tăng 07 triệu người dùng; hiện có hơn 76 triệu tài khoản facebook tại Việt Nam.

Thời gian qua, trong bối cảnh đại dịch Covid-19 diễn biến phức tạp, Nhà nước Việt Nam đã có nhiều chủ trương, chính sách nhằm bảo đảm ổn định cuộc sống tối thiểu cho người dân, đặc biệt là người nghèo. Gói an sinh xã hội lần thứ nhất đã được triển khai có quy mô 62.000 tỷ đồng và gói an sinh xã hội lần thứ hai với tổng trị giá 26.000 tỷ đồng là nền tảng để bảo vệ các quyền con người, đồng thời cho thấy nỗ lực và quyết tâm của Việt Nam trong bảo vệ, bảo đảm, thúc đẩy quyền con người. Bên cạnh đó, các cơ quan báo chí Việt Nam chủ động phản biện, đóng góp ý kiến về các dự thảo luật, các chính sách của Chính phủ, các kế hoạch, chiến lược, dự án lớn. Chính phủ thường xuyên lắng nghe các ý kiến phản biện xây dựng, xác đáng, điều chỉnh các chính sách, biện pháp phù hợp với tình hình thực tế đất nước, điển hình là trong công tác phòng chống dịch Covid-19, giải quyết các bất cập trong quá trình phát triển kinh tế – xã hội. Năm 2021, mặc dù bị Đại dịch Covid-19 bị tàn phá, nhưng kinh tế – xã hội Việt Nam vẫn ổn định, tốc độ phục hồi nhanh, GDP ở mức tăng trưởng dương (hơn 2,59%), nhân dân luôn tin tưởng vào chủ trương, đường lối của Đảng, chính sách và pháp luật Nhà nước, “sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật”, tích cực làm giàu cho bản thân, gia đình và tham gia xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Hiện nay, Việt Nam là quốc gia thành viên, thành viên tích cực, có trách nhiệm cao của Liên hợp quốc trong thực hiện có hiệu quả phần lớn các Mục tiêu phát triển thiên niên kỷ, nhất là trong việc xóa đói, giảm nghèo, chăm sóc, bảo vệ sức khoẻ và tạo việc làm cho người dân. Đồng thời, có những đóng góp tích cực, hiệu quả trong thúc đẩy và bảo vệ quyền con người, giữ vững các nguyên tắc cơ bản của luật pháp quốc tế về nhân quyền; luôn tôn trọng, bảo đảm các quyền cơ bản của người dân. Vì thế, uy tín, vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế được khẳng định và không ngừng nâng cao. Việt Nam là thành viên của các tổ chức quốc tế lớn, có uy tin trên thế giới và khu vực. Không chỉ là thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc, Việt Nam còn đã được bầu làm Ủy viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc; Chủ tịch Ủy ban liên chính phủ ASEAN về nhân quyền,… với số phiếu đồng thuận, tín nhiệm cao.

Đó là điều không thể phủ nhận!

Việc RFA “Nhắm mắt” đưa ra nhận định hồ đồ “Việt Nam thuộc nhóm nước phi dân chủ” là hoàn toàn phi lý, thiếu cơ sở, không phản ánh đúng bản chất dân chủ của xã hội và thực tế diễn ra tại Việt Nam. Mục đích của RFA là nhằm xuyên tạc, bôi nhọ Đảng Cộng sản Việt Nam, Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam và phủ nhận những thành tựu của nền dân chủ xã hội chủ nghĩa; cổ vũ cho các hoạt động phi dân chủ, vi phạm pháp luật của những tổ chức, phần tử chống cộng cực đoan, thiếu thiện chí trong và ngoài Việt Nam. Đồng thời, vi phạm quyền con người, quyên công dân, vi phạm những quy tắc cơ bản theo luật pháp quốc tế về thực thi dân chủ. Vì thế, cần phải lên án, bác bỏ./.

 

Thứ Hai, 21 tháng 2, 2022

Việt Nam là thiên đàng hay địa ngục?

Chuyện kể rằng, có người sau khi chết được thượng đế cho đến một nơi suốt ngày chỉ ăn chơi, nhảy múa, hát ca. Thời gian đầu, ông ta cảm thấy vô cùng sung sướng nhưng lâu dần thì sinh ra nhàm chán, vô vị không thể chịu nổi. Ông ta cầu xin thượng đế cho xuống địa ngục còn hơn. Thượng đế thấy vậy mới nói, nơi ngươi đang ở là địa ngục chứ đâu có phải thiên đàng như nhà ngươi tưởng. Hóa ra, hiện thực thì chỉ có một nhưng coi đó là thiên đàng hay địa ngục còn tùy thuộc vào nhu cầu và quan điểm của mỗi người.


                Hiện nay, lắm kẻ nhân danh đại diện người dân để lớn tiếng cho rằng: Việt Nam là địa ngục trần gian, nơi không có ánh sáng của tự do và công lý. Vậy sự thật là như thế nào, Việt Nam là thiên đàng hay địa ngục?

Mục tiêu, lý tưởng mà Đảng và nhân dân ta lựa chọn là xây dựng thành công chủ nghĩa xã hội và chủ nghĩa và chủ nghĩa cộng sản. Đó là một xã hội tốt đẹp không có người bóc lột người, không có chiến tranh, nghèo đói và lạc hậu, mọi người đều bình đẳng, làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu, sống hài hòa với thiên nhiên, luôn sáng tạo và cống hiến hết mình cho sự phát triển của cộng đồng, xã hội. Nếu so với thiên đàng thì chủ nghĩa cộng sản cũng là một thiên đàng, chỉ khác là thiên đàng trên đời thực, đời này chưa thực hiện được thì đời sau tiếp tục, chứ không chờ sang kiếp khác.

Mục tiêu, lý tưởng là cái lâu dài, phải đổ mồ hôi, trí tuệ, xương máu xây dựng hàng trăm năm, thậm chí hàng nghìn năm mới thành hiện thực. Như vậy, Việt Nam là thiên đàng nhưng là thiên đàng trong tương lai, thiên đàng mới đang xây dựng ở phần nền móng. Nhưng nếu có mục tiêu rõ ràng, có niềm tin sắt đá, có ý chí quyết tâm cao, kiên trì qua nhiều thế hệ thì thiên đàng cộng sản chủ nghĩa nhất định sẽ xây dựng thành công.

  Như vậy, với những người yêu chủ nghĩa xã hội, cán bộ, đảng viên và nhân dân lao động, thì cho rằng: Việt Nam là một thiên đàng. Nhưng với những kẻ căm thù, chán ghét, kỳ thị chủ nghĩa xã hội thì cho rằng Việt Nam là địa ngục của chính họ chứ không phải của ai khác. Vậy nên, Việt Nam không phải là thiên đàng của những kẻ chống phá sự nghiệp đổi mới đất nước dưới sự lãnh đạo của Đảng.

Mặc dù người Việt Nam rất nhân hậu, bao dung, thân thiện nhưng không bao giờ nhân nhượng, khuất phục trước kẻ thù. Với những kẻ cố tình chống đối, phá hoại sự nghiệp đổi mới thì nhân dân Việt Nam, dân tộc Việt Nam sẽ sẵn sàng nhấn chúng xuống địa ngục ngay trên mảnh đất tươi đẹp này.

Thế mới nói, Việt Nam là thiên đàng của những thiên thần nhưng cũng là địa ngục của quỷ dữ!

Chủ Nhật, 20 tháng 2, 2022

"Một nửa cái Bánh mì vẫn là bánh mì, nhưng một nửa sự thật thì không còn là sự thật"

Đất nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam đã từng trải qua không biết bao cuộc chiến tranh xâm lược; Và để giành lại độc lập, tự do, bảo vệ chủ quyền, lãnh thổ, dân tộc ta đã đoàn kết một lòng, đứng lên đấu tranh kiên cường, anh dũng và cũng chịu không ít những mất mát, hi sinh. Trong số đó chắc hẳn nhiều người không quên cuộc đấu tranh bảo vệ biên giới phía Bắc 1979.


Trong bài “Nhìn lại trận chiến biên giới phía Bắc 1979” của Việt Tân có đoạn viết “bỗng dưng năm nay, Ban Tuyên Giáo CSVN lại cho phép báo đài tập trung viết về cuộc chiến biên giới và tô đậm hình ảnh xâm lược của Trung Cộng qua cuộc chiến này. Đây là ý đồ gian manh của phe nhóm Nguyễn Phú Trọng nhằm trút hết trách nhiệm cuộc chiến biên giới cho Đặng Tiểu Bình và nhóm lãnh đạo cũ, để cho thấy sự “không can dự” của phe nhóm Tập Cận Bình mà Nguyễn Phú Trọng đang dựa vào. Nói cách khác, việc cho báo chí kể tội xâm lược nhân 40 năm cuộc chiến biên giới là một âm mưu tuyên truyền vừa ra vẻ ta đây yêu nước và chống hành vi xâm lược của nhóm Đặng Tiểu Bình, vừa biện minh cho thái độ thân thiện của Trọng với Tập Cận Bình mà không bị mang tiếng là thân với kẻ thù”. Với góc độ của một người dân, nhiều năm sống ở vùng biên cương của Tổ quốc, được chứng kiến cuộc đấu tranh bảo vệ biên giới phía Bắc 1979, xin được chia sẻ đôi điều.

Dân tộc Việt Nam vốn là một dân tộc giàu truyền thống đòan kết, nhân văn, hòa hiếu, yêu chuộng hòa bình, tôn trọng độc lập, chủ quyền của các quốc gia, luôn vun đắp cho nền hòa bình và sự tiến bộ chung của thế giới. Nhưng khi bị đe dọa về độc lập, chủ quyền lãnh thổ thì dân tộc Việt Nam quyết đoàn kết một lòng đứng lên đấu tranh để bảo vệ, gìn giữ. Ngày 17/2/1979, Trung Quốc đã huy động khoảng 60 vạn quân cùng 500 xe tăng, xe bọc thép, hàng ngàn khẩu pháo các loại… mở cuộc tiến công xâm phạm lãnh thổ Việt Nam trên toàn tuyến biên giới phía Bắc. Khi đó, để bảo vệ độc lập chủ quyền lãnh thổ, quân và dân Việt Nam đã anh dũng, kiên cường đứng lên đấu tranh. Với lòng yêu nước được hun đúc hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước, với ý chí kiên cường, dũng cảm, với sự đoàn kết một lòng đã tạo nên sức mạnh to lớn giúp nhân dân ta giành thắng lợi trong cuộc đấu tranh bảo vệ biên giới phía Bắc. Ngày 5/3/1979, chính quyền Trung Quốc tuyên bố rút quân và ngày 18/3/1979, hoàn thành việc rút quân khỏi lãnh thổ Việt Nam. Trong cuộc chiến đấu bảo vệ biên cương Tổ quốc, hàng nghìn chiến sỹ và nhân dân ta đã anh dũng ngã xuống để bảo vệ, gìn giữ độc lập, chủ quyền của dân tộc. Việc Trung Quốc mở cuộc tiến công dọc tuyến biên giới phía Bắc của Tổ quốc và những hy sinh mất mát của quân và dân ta trong cuộc đấu tranh này là sự thật lịch sử. Cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ quốc ở biên giới phía Bắc năm 1979 là cuộc chiến đấu chính nghĩa của dân tộc Việt Nam, bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của quốc gia. Những sự thật lịch sử không thể bóp méo cũng không thể đảo ngược! Đã là chứng tích lịch sử thì không cần phải “cho phép” hay “không cho phép” thì nó vẫn là sự thật, không thể muốn làm cho “phai nhạt” hay “tô đậm” lên là được. Vì thế cho nên không có chuyện “bỗng dưng năm nay, Ban Tuyên Giáo CSVN lại cho phép báo đài tập trung viết về cuộc chiến biên giới và tô đậm hình ảnh xâm lược của Trung Cộng qua cuộc chiến này” như lời của Việt Tân.

Cho đến nay, cuộc đấu tranh bảo vệ bien giới phía Bắc đã trải qua 43 năm, quãng thời gian đó có thể coi là quá nửa đời người. Chúng ta đã chịu nhiều mất mát, hi sinh trong cuộc đấu tranh này. Đảng, Nhà nước và nhân dân ta mãi ghi nhớ, trân trọng sự hi sinh anh dũng của những người đã ngã xuống để bảo vệ nền độc lập tự do và chủ quyền lãnh thổ của Tổ quốc. Nhưng không vì thế mà chúng ta mang những điều trong quá khứ để quy tội hay áp đặt cái nhìn tiêu cực cho thế hệ sau này. Chúng ta chiến đấu là để chống lại sự xâm lược biên giới, lãnh thổ chứ không chiến đấu để chống nhân dân nước láng giềng. Hơn nữa, mọi thứ cần được đánh giá, nhìn nhận cho công bằng. Cuộc đấu tranh đã diễn ra cách nay 43 năm, nên  nó đã là quá khứ, lịch sử ấy thuộc về 43 năm về trước. Điều đó là rõ ràng. Chúng ta có nhắc lại lịch sử là để cho các thế hệ hôm nay và mai sau biết ơn và trân trọng sự hi sinh anh dũng của cha anh, đồng thời cũng là để trân trọng giá trị của hòa bình; chúng ta nhắc lại là để nhắc nhở cho các thế hệ hãy cùng nhau đoàn kết một lòng, giữ gìn truyền thống yêu nước, nhân văn, cùng vun đắp để hướng tới những điều tốt đẹp, xây dựng môi trường hòa bình, hữu nghị. Vậy thì làm gì có “ý đồ” hay “âm mưu” gì như Việt Tân cố tình suy diễn, xuyên tạc: “Đây là ý đồ gian manh của phe nhóm Nguyễn Phú Trọng nhằm trút hết trách nhiệm cuộc chiến biên giới cho Đặng Tiểu Bình và nhóm lãnh đạo cũ, để cho thấy sự “không can dự” của phe nhóm Tập Cận Bình mà Nguyễn Phú Trọng đang dựa vào”. Hơn nữa, Việt Nam có lãnh thổ riêng, chủ quyền riêng,mọi chủ trương, đường lối là do Đảng và nhà nước ta đề ra, phù hợp với đặc điểm tình hình và điều kiện của đất nước, nhằm mục đíchđể xây dựng một đất nước giàu mạnh, xã hội dân chủ, công bằng, văn minh. Vậy nên không thể nói Việt Nam “dựa vào” Trung Quốc dưới thời của Tập Cận Bình.

Dân tộc Việt Nam với bề dày lịch sử văn hóa mấy nghìn năm, vốn là dân tộc giàu lòng yêu nước, trải qua các cuộc đấu tranh chống kẻ thù xâm lược, tinh thần yêu nước, ý chí quật cường và sự đoàn kết dân tộc đã được hun đúc và chứng minh. Vì thế không cần phải dựa vào việc nhắc lại cuộc đấu tranh bảo vệ biên giới phía Bắc 1979 thì mới thể hiện được lòng yêu nước. Lòng yêu nước của dân tộc ta được kết tinh trong trái tim và huyết quản của mỗi người từ bao đời, bao thế hệ. Vì thế không cần phải mượn cớ gì để“làm ra vẻ ta đây yêu nước”, càng không phải là “một âm mưu tuyên truyền” như Việt Tân khẳng định.

Trong xu thế hội nhập quốc tế và toàn cầu hóa, việc Việt Nam mở rộng quan hệ đối ngoại với các nước để thúc đẩy sự phát triển của đất nước cũng như đảm bảo lợi ích quốc gia, dân tộc là nhiệm vụ hết sức cần thiết. Đảng ta đã xác định “nhất quán thực hiện đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, đa phương hóa, đa dạng hóa; vừa hợp tác vừa đấu tranh; kiên trì về nguyên tắc, linh hoạt về sách lược, “dĩ bất biến ứng vạn biến”; bảo đảm cao nhất lợi ích quốc gia – dân tộc trên cơ sở luật pháp quốc tế”. Trong mối quan hệ ngoại giao với Trung Quốc, Việt Nam đã có chiều dài 72 năm (18-1-1950 / 18-1-2022). Trong suốt quá trình đó, mối quan hệ giữa hai nước có những lúc thăng trầm, nhưng tựu chung vẫn là hữu nghị, hợp tác trên cơ sở tôn trọng lẫn nhau, hợp tác cùng có lợi góp phần củng cố hòa bình, ổn định, hợp tác và phát triển ở khu vực và trên thế giới. Như đã nói, truyền thống của dân tộc ta là nhân văn, hòa hiếu, chính vì vậy chúng ta không quên lịch sử nhưng cũng không mang quá khứ để soi chiếu vào hiện tại và tương lai để rồi có cái nhìn ác cảm, tiêu cực. Cuộc sống của mỗi người cũng vậy, chúng ta phải cùng nhau hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn. Cho nên mặc dù giữa nước ta với nước bạn còn những điều chưa thể thống nhất, nhưng những gì liên quan đến quyền lợi của quốc gia, dân tộc, đến chủ quyền, lãnh thổ thì chúng ta nhất định kiên quyết đấu tranh bảo vệ đến cùng, trên cơ sở tôn trọng lẫn nhau, tôn trọng hòa bình và luật pháp quốc tế. Cùng với đó cần thiết đẩy mạnh quan hệ đối ngoại hợp tác để phát triển. Chính vì thế ở đây không có chuyện nhằm “biện minh cho thái độ thân thiện của Trọng với Tập Cận Bình mà không bị mang tiếng là thân với kẻ thù” như lời của Việt Tân.


Thứ Sáu, 18 tháng 2, 2022

Dấu hiệu của kẻ “tâm thần chính trị”

 Trên mạng xã hội xuất hiện bài viết có nhan đề “Người Việt Nam đương đại có lý tưởng gì?” của Đoàn Bảo Châu, nếu chỉ nhìn vào cái title dễ làm người ta liên tưởng đến một nghiên cứu tầm cỡ của một học giả. Nhưng thật đáng tiếc, nó chỉ là những lập luận, dẫn chứng ngô nghê nhằm chửi bới, thóa mạ chế độ, đồng thời nó cũng không giấu đi được sự hả hê, hợm hĩnh của một kẻ nghĩ mình là người “nổi tiếng”. Xin được tìm hiểu đôi chút về nhân vật này. Đoàn Bảo Châu được giới thiệu là: Võ sư, nhà văn, kỹ sư cơ khí và máy tính, phóng viên tự do… Nói ngắn gọn, đây là một kẻ “liên tài”!


Đoàn Bảo Châu vốn xuất thân và hành nghề võ sư. Có lẽ kiếm ăn thì được, nhưng chưa nổi tiếng, thế là ông này nhảy sang viết văn ở tuổi 40. Nghe nói ông ta dùng tới 6 năm để hoàn thành cuốn tiểu thuyết “Khói”. Ngày sách ra đời, mấy cuộc họp báo giới thiệu sách được tổ chức ở những nơi sang trọng khác nhau. Các nhà phê bình được mời đến, các ông này lập tức trổ tài “khen cho mày chết”. Một ông bảo: “Khói được đọc liền mạch trong một đêm (gần 600 trang) và bị câu chuyện ám ảnh” (?). Còn ám ảnh cái gì, ở đâu thì ông không nói. Một ông khác lại phán: “Khói là sự dung hợp của bút pháp tự sự cổ điển và hiện đại của tác giả”. Kinh chưa! (Các cụ bảo nhau: Khen nhau như thế bằng mười hại nhau). Còn ông Chủ tịch Hội đồng văn xuôi khi đó quả quyết: “Khói ra đời cuối năm 2013 nên không thể đưa vào xét giải thưởng của Hội nhà văn trong năm, nhưng cuốn tiểu thuyết này sẽ là một ứng cử viên nặng ký cho mùa giải năm 2014”. Nhưng hỡi ôi! “Khói” của ông Đoàn Bảo Châu đã bay theo gió cùng với những lời có cánh của các nhà phê bình trong lúc trà dư, tửu hậu. Mùa xét giải năm 2014 của Hội Nhà văn, chẳng ai nhớ tới ứng cử viên nặng ký “khói” của Đoàn Bảo Châu đâu nữa.

Cố đọc cho hết “khói” cũng không thể không nín cười khi nhớ lại lời của nhà phê bình Bùi Việt Thắng trong buổi ra mắt sách. Sau khi vẫn dùng những lời có cánh như thường lệ, ông vẫn phải buông: “Do Đoàn Bảo Châu giỏi ngoại ngữ nên câu văn rất Tây, ngôn ngữ không biến hóa, nên cứ miêu tả khói là lại “bập bùng”. Xin lỗi, chắc nhà phê bình khen tác giả “giỏi ngoại ngữ” để nói tránh, hoặc không nỡ nói: Chú mày chỉ mạnh cơ bắp nên đến khói mà cũng bập bùng! Riêng Đoàn Bảo Châu tự sướng khi chia sẻ trên Facebook thế này: “có một ông anh nói với tôi rằng: Anh ám ảnh bởi Khói. Nó rất lạ và rất đời. Anh tin rằng em sẽ khó viết được cuốn thứ hai tốt hơn, vì em đã dốc cạn vốn rồi”. Ông anh nói chuẩn quá. Mình cảm thấy đúng như vậy nhưng cũng hy vọng không phải vậy”! Thưa các nhà văn đáng kính, dẫu biết rằng “văn mình, vợ người” nhưng mà hão huyền và hợm hĩnh thế này thì không ai chịu được. Có lẽ chưa thấy đủ Ep-phê với vụ Khói, 3 năm sau, năm 2017 Đoàn Bảo Châu thách đấu với cao thủ Vinh Xuân Pierre Francois Florens gây xôn xao dư luận. Tuy không trái quy định thách đấu nhưng người ta khó hiểu khi ông ta làm việc này, vì ngoài vấn đề đai đẳng, cao thủ Vinh Xuân cao 1,91m nặng hơn 90 kg còn ông này chỉ 1,61m nặng 60 kg. Xem clip thì thấy, Đoàn Bảo Châu không có được một miếng đòn nào thể hiện đẳng cấp võ sư, chỉ loáy ngoáy được vài thế võ lèo khèo và chỉ hơn 1 phút đã bị cao thủ Vinh Xuân đá cho ngã sấp mặt. Thất bại ê chề, toàn diện nhưng Đoàn Bảo Châu đã “gặt hái” được một thứ hết sức quan trọng mà ông ta muốn đó là: sự “nổi tiếng”, cách nổi tiếng theo kiểu Đen Vâu, Khá Bảnh vừa làm. Lướt qua Facebook ChauDoan gần đây người ta thấy ông ta đã tìm ra được “lý tưởng” hay nói đơn giản hơn là “con đường” chống Đảng, đả kích chính quyền…  

Trở lại bài viết của kẻ hợm, hão và láo xược Đoàn Bảo Châu. Trước hết, xin bàn về lý tưởng là gì? Lý tưởng sống của con người là gì? Nhà cơ bắp, võ sư Đoàn Bảo Châu ngay khi mở bài đã viết: “Tôi biết, từ “lý tưởng” có vẻ xa vời, mơ mộng và cao siêu với người việt Nam đương đại” và “Với tầng lớp lao động thì càng xa vời bởi điều họ ao ước là xây được nhà, con cái được học hành, xây dựng gia đình, sinh con đẻ cái để rồi mỗi dịp giỗ tết, chúng sẽ thắp nén hương cho tổ tiên. Đời chỉ có vậy. Nghĩ xa xôi làm gì? Viển vông vô ích! Chính vì vậy mà ở nông thôn Việt Nam, con cái được vào ngành công an là tự hào ghê lắm. Vừa oai, vừa có tiền, ai chẳng thích?”. Điều này càng chứng tỏ Đoàn Bảo Châu thích “lập ngôn”, nhưng cái đầu lại rỗng tuếch, không hiểu gì một khái niệm cơ bản. Lý tưởng là mục đích cao nhất, tốt đẹp nhất mà người ta phấn đấu để đạt tới. Lý tưởng được hiểu là giá trị, nguyên tắc một định hướng và suy nghĩ tích cực cho mục tiêu của mình, đồng thời giữ cho mục tiêu đó luôn quan trọng nhất, cao nhất so với những mối quan tâm nhỏ nhặt bên ngoài khác. Một người luôn giữ vững định hướng của mình dù có bao nhiêu tác động cũng không thay đổi là người có lý tưởng của bản thân. Lý tưởng của một người không cần phải quá cao siêu, phải đem lại nhiều giá trị cho xã hội, phải ghi tên mình vào bảng vàng dân tộc, hay phải “nổi tiếng” như cách mà Đoàn Bảo Châu đã làm mấy năm vừa qua, mà có thể rất đơn giản như “cả đời phải trở thành một người lương thiện”. Đoàn Bảo Châu đã hiểu sai “lý tưởng sống” sang “nhu cầu sống”. Mà những nhu cầu sống của người lao động như ông viết đâu có gì sai, xấu, hàng triệu người trên hành tinh này cũng chỉ cần có vậy. Còn việc ông cho là “con cái được vào ngành công an…” cho oai, cho có tiền, thì đó chỉ là cách tư duy theo kiểu “từ bụng ta suy ra bụng người”, xin không chấp.


Thứ hai, ông Châu cho rằng: “Tiếc thay, với tôi thì hình như mấy triệu đảng viên cũng có vẻ chẳng có lý tưởng gì cao siêu và đẹp đẽ. Họ vào đảng không phải với khát vọng cống hiến, xây dựng đất nước mà để vinh thân phì gia, để có một tấm vé bước vào đường quan lộ, trong lòng rỗng tuếch lý tưởng nhưng giả vờ tin, giả vờ hô để hưởng lợi”. Đây lại là một sự quy chụp vô lối, cố tình xuyên tạc, bôi nhọ Đảng của Đoàn Bảo Châu. Không phủ nhận thời gian qua vẫn còn một bộ phận cán bộ đảng viên, trong đó có những đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả một số cán bộ cao cấp, suy thoái, vi phạm pháp luật đã bị phát hiện và điều tra, xử lý. Song phảikhẳng định, chưa bao giờ công tác xây dựng và chỉnh đốn Đảng được đặt ra cấp bách và khẩn thiết như ngày nay. Đó cũng là thể hiện một thái độ đúng đắn, nghiêm túc, dám và biết nhìn thẳng vào sự thật, một tinh thần chiến đấu không khoan nhượng nhằm bảo vệ sự trong sạch, vững mạnh của Đảng. Những năm gần đây, dưới sự lãnh đạo của Đảng, mỗi đảng viên không ngừng tự giác, rèn luyện học tập, tu dưỡng để nâng cao bản lĩnh chính trị, đạo đức, lối sống với phương châm suốt đời phụng sự Tổ quốc và Nhân dân, lấy ấm no, tự do, hạnh phúc của nhân dân làm lý tưởng hành động. Nhiều tấm gương tích cực, điển hình về lối sống, nhân cách của cán bộ, đảng viên được nhân rộng. Đặc biệt là trong những lúc đất nước gặp thiên tai, dịch bệnh như thời gian qua. Việc làm, hành động của họ góp phần củng cố, tăng cường niềm tin, mối quan hệ giữa Đảng với dân.

Đoàn Bảo Châu tự khoe là một võ sư nhưng có lẽ thiện hạ chỉ biết đến ông này khi bị đá sấp mặt chỉ trong hơn 1 phút thượng đài. Đã thế lại tập tọe lập ngôn bằng cách viết văn, chắc cũng để tự sướng. Cả hai lĩnh vực này Đoàn Bảo Châu đều làm xấu mặt văn đàn và võ đài Việt Nam. Nhưng từ khi “nổi tiếng” và bị đá sấp mặt thì kẻ này lại lảm nhảm viết bài đả kích Đảng, chống phá đất nước như một kẻ bị bệnh “tâm thần chính trị” thì không thể chấp nhận được. Có lẽ cần phải có một biện pháp hay chế tài để xử lý với kẻ lộng ngôn, nửa ông nửa thằng này./.

Thứ Tư, 16 tháng 2, 2022

Cảnh giác với những “chiêu trò” hiện nay

         Năm 2021 với tình hình dịch bệnh diễn biến phức tạp trên thế giới và tại Việt Nam, gây ảnh hưởng lớn đến đời sống, kinh tế và xã hội của mỗi nước trên thế giới, trong đó có Việt Nam của chúng ta.

       


Trong tình hình đó, Đảng và Chính phủ Việt Nam đã có nhiều quyết sách hiệu quả, cùng với sự đồng sức, đồng lòng của toàn dân chúng ta đã khống chế dịch bệnh, khôi phục kinh tế, từng bước ổn định đời sống, việc làm cho nhân dân. Tết nguyên đán Nhâm Dần của nước ta đã được tổ chức đạt mục tiêu đề ra đó là an ninh, an toàn, an dân, điều đó đã được Thủ tướng Phạm Minh Chính khẳng định tại cuộc họp đầu tiên của Thường trực Chính phủ trong năm mới Nhâm Dần 2022. Là những người dân Việt Nam, qua theo dõi các thông tin, qua thực tế tại địa phương và qua thông tin từ những người thân, bạn bè, chúng ta đều nhận thấy điều đó. Thế nhưng cũng có kẻ bày trò, cố tình có những suy diễn méo mó để hòng gieo rắc những lời lẽ tiêu cực làm người đọc nhẹ dạ, cả tin hiểu lầm, làm ảnh hưởng đến lòng tin của người dân với chế độ, với đất nước như Nguyễn Thị Thanh Bình trong bài viết: “Tết năm nay sao buồn quá”. Bình ca thán rằng “nhìn chung bức tranh Tết mình thật xám ngoét”, nhưng thực tế cho thấy từ những ngày gần Tết, không khí trang trí, sắm sửa chuẩn bị cho ngày tết cổ truyền được diễn ra khắp nơi. Đảng, Chính phủ và các cấp các ngành đều rất quan tâm chăm lo tết cho nhân dân. Thực hiện Chỉ thị của Ban Bí thư và Thủ tướng Chính phủ, các Bộ, cơ quan, địa phương đều đã ban hành các văn bản chỉ đạo, hướng dẫn, tổ chức triển khai công tác chuẩn bị đón Tết Nguyên đán Nhâm Dần 2022 an toàn, tri ân, nghĩa tình, vui tươi, lành mạnh, tiết kiệm với tinh thần “không để ai không có Tết”. Tổng kinh phí chăm lo đời sống các đối tượng chính sách, người lao động dịp Tết Nguyên đán Nhâm Dần là 8.324 tỉ đồng cho 57,81 triệu lượt đối tượng. Các tỉnh, thành phố đã trợ giúp ước tính khoảng 3.745 tỉ đồng hỗ trợ chăm lo Tết cho người nghèo, đối tượng bảo trợ xã hội và người lao động. Thủ tướng Chính phủ đi ban hành 3 Quyết định hỗ trợ tổng số gần 19.000 tấn gạo cứu đói cho 1.245.830 nhân khẩu dịp Tết và giáp hạt đầu năm 2022 cho 18 tỉnh; đã quyết định xuất cấp tổng số hơn 3.738 tấn gạo cứu đói cho 43.898 hộ với 210.954 nhân khẩu cho 3 tỉnh bị ảnh hưởng bởi mưa, lũ cuối tháng 11 đầu tháng 12 năm 2021. Theo thống kê tiền lương bình quân của người lao động năm 2021 ước đạt 7,84 triệu đồng, tăng 4% so với năm 2020 (7,54 triệu đồng/tháng). Tiền thưởng Tết Dương lịch 2022 bình quân là 1,36 triệu đồng người, bằng 58% so với năm 2021. Tiền thưởng Tết Nguyên đán Nhâm Dần bình quân 6,17 triệu đồng/người, bằng 97% so với năm 2021. Giao thông vận tải thông suốt. Tình hình thị trường ổn định. Các hoạt động sản xuất, dự trữ nguồn hàng phục vụ Tết được triển khai chủ động trước Tết nên lượng hàng hóa dồi dào, chủng loại đa dạng, hình thức mẫu mã đẹp, hàng hóa được tổ chức lưu thông thông suốt trên địa bàn cả nước, đáp ứng đủ nhu cầu tiêu dùng trong dịp Tết của người dân, không xảy ra thiếu hàng, tăng giá bất hợp lý. Như vậy có thể nói, mặc dù trong điều kiện bị ảnh hưởng của dịch bệnh nhưng công tác an sinh xã hội được các cấp, các ngành, các địa phương triển khai tích cực, hiệu quả để nhân dân đón Tết tri ân, nghĩa tình, vui tươi, lành mạnh, tiết kiệm và phù hợp điều kiện từng địa phương, đối tượng, không để ai, không để gia đình nào không có Tết, không hề “xám ngoét” như Thanh Bình suy diễn.

Từ việc vẽ ra bức tranh Tết đầy tiêu cực, Thanh Bình đã tinh vi dẫn dắt, đánh lừa để người đọc bị cuốn theo những lời lẽ bịa đặt, xuyên tạc của Thị ta: “Chưa kể nhìn đâu cũng thấy mọi người đã quá khánh kiệt niềm tin, và không biết tìm kiếm nơi đâu, níu áo ai đây để lấy lại… sao mà ‘nản chí anh hùng’ mục ruỗng từ trên xuống, làm sao cứu vãn những chiếc bình vỡ”. Thật là một chiêu trò tinh vi của những kẻ xấu xa, nếu người đọc không tỉnh táo thì rất dễ bị dẫn dắt, đánh lừa, dẫn đến hoang mang, hoài nghi, làm suy giảm lòng tin vào sự lãnh đạo của Đảng, sự điều hành, quản lý của Nhà nước. Nhưng bọn chúng đã lầm, lòng tin của nhân dân với Đảng đã được xây dựng trên nền tảng vững chắc và được kiểm nghiệm qua thực tế. Dù các thế lực thù địch có xuyên tạc hay bôi đen thế nào lòng dân tin Đảng vẫn là sự thật không thể phủ nhận. Lòng tin ấy ngày càng được củng cố, được phát huy, bởi mỗi người dân Việt Nam yêu nước, yêu quê hương, tha thiết với một tương lai tốt đẹp của đất nước.

Những kẻ xấu, các thế lực thù địch luôn lợi dụng mạng xã hội để xuyên tạc, chống phá đường lối của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước. Mỗi người chúng ta cần hết sức cảnh giác, tỉnh táo để không bị bọn chúng lợi dụng, lôi kéo, dụ dỗ mà vô tình ủng hộ, chia sẻ, lan truyền những thông tin phản động, độc hại trên mạng xã hội. Đồng thời chúng ta cùng nhau lên án hành vi của những kẻ xấu, cùng đoàn kết một lòng bảo vệ, giữ gìn cuộc sống bình yên, tốt đẹp mà chúng ta đang có, không cho bất kỳ kẻ nào làm ảnh hưởng đến cuộc sống yên bình của chúng ta.

Thứ Sáu, 11 tháng 2, 2022

Nguyên hình "Cáo" - Sự giải rối và bộ mặt thật

 “Đảng: Thuyết tương đối chẳng là gì” là tên bài viết đăng trên Việt Nam Thời Báo, ngày 15/02/2022 của Nguyễn Huyền. Bài viết cho rằng: “Thể chế chính trị ở Việt Nam luôn khẳng định về tính tuyệt đối của Đảng Cộng sản Việt Nam “mãi mãi là sao sáng dẫn đường”. Nguyễn Huyền lấy sự kiện Đài Tiếng nói Việt Nam thực hiện chương trình giao lưu chính luận nghệ thuật với chủ đề: “Mãi mãi là sao sáng dẫn đường” để chào mừng 92 năm Ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam (03/02/1930 – 03/02/2022) vào tối 12/02, để khẳng định điều đó. Họ nhìn chương trình giao lưu chính luận nghệ thuật với chủ đề “Mãi mãi là sao sáng dẫn đường” qua lăng kính thuyết tương đối nổi tiếng của Albert Einstein, rồi kết luận: “nếu chấp nhận Đảng Cộng sản Việt Nam “mãi mãi là sao sáng dẫn đường”, có nghĩa những người cộng sản Việt Nam đeo đuổi “chủ nghĩa tuyệt đối” để cho rằng các tiêu chuẩn mà Đảng đưa ra luôn luôn đúng…”. Ô hay, thế hóa ra, từ khi có thuyết tương đối của Albert Einstein đến nay, thì mọi thứ đều luôn luôn sai à? Đành rành, chỉ có chân lý tương đối mà không có chân lý tuyệt đối, bởi nhận thức của con người luôn có giới hạn, nhưng để bác bỏ được chân lý dù là tương đối cũng đòi hỏi phải mất rất rất nhiều thời gian. Ngay cả cái thuyết tương đối của Albert Einstein mà Huyền dẫn ra làm căn cứ cũng là tương đối. Bởi đến ngày nào đó, với sự phát triển của khoa học, nhận thức hiện nay về thuyết đó lại không còn phù hợp nữa thì sao? Cứ theo “thuyết tương đối của Huyền” thì thân thể của y cũng chỉ là tương đối, lúc là hình thằng người, khi là hình của loài bốn chân sao? Huyền đang tồn tại là tuyệt đối, chỉ khi nào Huyền về chầu ông bà ông vải thì mới nói là đã chết. Vậy, khi Huyền đang lù lù một đống trên trần thế mà lại nói là đã chết thì mới đúng à? Triết lý của Huyền là vậy đó. Như thế, có phải thần kinh Huyền có vấn đề không? Thế mà chủ đề của chương trình giao lưu chính luận nghệ thuật với chủ đề: “Mãi mãi là sao sáng dẫn đường” để chào mừng 92 năm Ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam lại không đúng sao?

Huyền viết tiếp: “…nếu Đảng luôn tự cho mình “đúng trong mọi trường hợp”, và, “mãi mãi là sao sáng dẫn đường”, thì xem ra ví von này sẽ tác dụng ngược khi ai đó nhận xét về ngôi sao sáng ấy trong nhiều lúc, thì đó chính là “sao chổi” – và trong truyền thuyết cổ nhất mà con người được biết là “Sử thi Gilgamesh” (vị vua xứ Babylon năm 2.600 trước công nguyên) thì người ta từng đọc thấy những mô tả về bầu trời rực cháy, khí quyển đầy lưu huỳnh và những trận lũ lụt đi kèm sự xuất hiện của sao chổi…”. Đến đây thì con cáo của Huyền đã hiện nguyên hình. Nói gần nói xa, Huyền lại quay về phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Bởi vậy, xin điểm qua vài nét để bác bỏ điều phủ nhận của Nguyễn Huyền.

Trước khi Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời, các phong trào yêu nước chống Pháp của nhân dân ta diễn ra sôi nổi, không ngừng khắp Bắc, Trung, Nam. Đó là phong trào Cần Vương, cuộc khởi nghĩa nông dân Yên Thế, cuộc vận động chống thuế Trung Kỳ, cuộc vận động Duy Tân, Đông Kinh Nghĩa Thục, các phong trào Đông Du, Tây Du do các sĩ phu yêu nước chủ xướng, cuộc khởi nghĩa Yên Bái do Việt Nam Quốc dân Đảng tiến hành, v.v. Các phong trào kể trên đều sáng ngời tinh thần yêu nước, bất khuất, song tất cả đều lâm vào bế tắc và cuối cùng thất bại. Đó là sự bế tắc và thất bại về đường lối cứu nước. Và như vậy, tất cả các phương án chính trị của các giai cấp đều đã đưa ra và được lịch sử khảo nghiệm: từ đường lối cứu nước theo hệ tư tưởng phong kiến, đến những đường lối theo lập trường nông dân, lập trường tiểu tư sản, lập trường tư sản. Đường lối của Việt Nam Quốc dân Đảng theo hệ tư tưởng tư sản tưởng chừng có cái mới, tích cực nhất lúc bấy giờ, nhưng qua khởi nghĩa Yên Bái bùng lên đã tắt ngấm vĩnh viễn chỉ còn để lại dư âm câu nói vô vọng của lãnh tụ Nguyễn Thái Học “sát thân thành nhân”. Rõ ràng “tình hình đen tối như không có đường ra”.

Từ khi Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời, dưới sự lãnh đạo của Đảng và lãnh tụ Hồ Chí Minh, nhân dân cả nước đã tiến hành thắng lợi cuộc Tổng khởi nghĩa Tháng Tám năm 1945. Sau Cách mạng Tháng Tám, Đảng và nhân dân ta thiết tha mong muốn hòa bình để xây dựng đất nước, song bọn thực dân, đế quốc đã đem quân xâm lược nước ta một lần nữa. Vì độc lập, tự do của Tổ quốc, nhân dân ta đã phải tiến hành 9 năm kháng chiến chống thực dân Pháp, 20 năm chống đế quốc Mỹ. Chưa hết, 4 năm sau đó quân dân ta phải tiếp tục đổ máu từ chiến tranh biên giới để bảo vệ Tổ quốc. Với chiến thắng oanh liệt mùa Xuân năm 1975, cả nước độc lập, thống nhất, bước vào thời kỳ xây dựng, từng bước quá độ lên chủ nghĩa xã hội, đạt thành tựu to lớn trên tất cả các mặt, nhất là từ khi đất nước bước vào thời kỳ đổi mới đến nay.  

Về kinh tế, nhờ công cuộc đổi mới mà kinh tế nước ta tăng trưởng trung bình khoảng 07% mỗi năm trong suốt 35 năm qua. Quy mô và tiềm lực kinh tế của đất nước liên tục được nâng lên, từ 6,3 tỉ USD (năm 1989) lên 342,7 tỉ USD (năm 2020), đứng trong tốp 40 nền kinh tế lớn nhất thế giới và đứng thứ tư trong ASEAN. Kim ngạch xuất khẩu năm 1990 mới chỉ 2,4 tỉ USD, thì năm 2020 đã lên hơn 280 tỉ USD (tăng gần 117 lần trong vòng 30 năm). Kết cấu hạ tầng kinh tế – xã hội của đất nước phát triển khá nhanh với nhiều công trình lớn, hiện đại, làm cho diện mạo của đất nước có nhiều tiến bộ. Năm 2021, mặc dù chịu tác động tiêu cực của đại dịch Covid-19, nhưng nhờ thực hiện Nghị quyết 128/NQ-CP, ngày 11/10/2021 của Chính phủ về “Thích ứng an toàn, linh hoạt, kiểm soát hiệu quả dịch Covid-19”, nền kinh tế đã có dấu hiệu phục hồi mạnh mẽ. Chỉ sau một tháng thực hiện Nghị quyết này, chỉ số sản xuất công nghiệp tháng 11/2021 đã tăng 5,6% so với cùng kỳ năm trước; tính chung 11 tháng năm 2021, tăng 3,6% so với cùng kỳ năm 2020. Số doanh nghiệp đăng ký thành lập mới tháng 11 so với tháng trước tăng 44,6% về số doanh nghiệp, 38% về vốn đăng ký, 30,2% về số lao động. Thu hút vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) tiếp tục phục hồi. Tính đến ngày 20/11/2021, vốn đăng ký cấp mới, vốn đăng ký điều chỉnh và giá trị góp vốn, mua cổ phần của nhà đầu tư nước ngoài đạt 26,46 tỉ USD, tăng 0,1% so với cùng kỳ năm trước. Tổng kim ngạch xuất nhập khẩu 11 tháng năm 2021 vẫn duy trì tốc độ tăng cao, đạt 599,12 tỉ USD, tăng 22,3% so với cùng kỳ năm trước; trong đó, kim ngạch xuất khẩu đạt  299,67 tỉ USD, tăng 17,5% so với cùng kỳ năm trước. Nhờ kinh tế phát triển, đời sống các tầng lớp nhân dân được cải thiện rõ rệt. Thu nhập bình quân đầu người trong những năm đầu đổi mới chỉ đạt khoảng 250 USD/năm, đến năm 2020 đạt 3.521 USD, đứng thứ sáu trong ASEAN.

Về xã hội, tiến bộ và công bằng xã hội đạt nhiều kết quả ấn tượng, được Liên hợp quốc xếp là một trong những nước đứng đầu thực hiện Mục tiêu Thiên niên kỷ. Các vấn đề an sinh xã hội luôn được quan tâm chăm lo, ngay cả lúc nền kinh tế gặp khó khăn do tác động của suy thoái kinh tế thế giới, hay của đại dịch Covid-19. Tỷ lệ hộ nghèo giảm từ 58% (năm 1993) xuống còn 5,8% (năm 2016) và dưới 03% (năm 2020) theo chuẩn nghèo đa chiều của Chính phủ. Hoàn thành phổ cập giáo dục mầm non cho trẻ 5 tuổi; quan tâm hơn giáo dục vùng sâu, vùng xa, vùng đồng bào dân tộc thiểu số. Chất lượng nguồn nhân lực có sự cải thiện đáng kể, tỷ lệ lao động qua đào tạo tăng từ 40% (năm 2010) lên khoảng 65% (năm 2020). Tỷ lệ đô thị hóa đạt gần 40%, vượt chỉ tiêu đề ra. Xây dựng nông thôn mới hoàn thành trước thời hạn gần 02 năm; đến cuối năm 2020 có 63% số xã đạt chuẩn, vượt mục tiêu đề ra (50%). Tỷ lệ tham gia bảo hiểm y tế tăng từ 76,5% (năm 2015) lên 90,7% (năm 2020). Chỉ số phát triển con người (HDI) của Việt Nam tăng gần 46% từ năm 1990 đến năm 2019, nằm trong số các nước có tốc độ tăng HDI cao nhất trên thế giới. Năm 2019 HDI của Việt Nam đạt mức 0,704, thuộc nhóm nước phát triển con người cao của thế giới, nhất là so với các nước có cùng trình độ phát triển về kinh tế.

Đánh giá về vai trò của Đảng Cộng sản Việt Nam trong lãnh đạo đất nước, mới đây, tờ Business Times (Singapore) trong bài viết “Tiếng gầm của một con hổ mới châu Á – Roar of a new Asian tiger”, nói về Việt Nam đã viết: “Từng nằm trong số các quốc gia nghèo nhất trên thế giới, nền kinh tế của quốc gia này hiện đang phát triển vượt bậc. Ngân hàng Thế giới mô tả đây là một trong những quốc gia mới nổi và năng động nhất trong toàn bộ khu vực Đông Á”. Thiết nghĩ điều đó đã bác bỏ cách nói vô căn cứ của Nguyễn Huyền./.

Thứ Năm, 3 tháng 2, 2022

Bảo vệ lịch sử Đảng là “ăn quả nhớ người trồng cây”!


1. Lời dạy đó của Chủ tịch Hồ Chí Minh nhắc nhở chúng ta về công ơn của Đảng, biết trân trọng, bảo vệ “pho lịch sử bằng vàng”[i] như bảo vệ báu vật của dân tộc, tài sản của quốc gia. Bởi lẽ, pho sử bằng vàng ấy ngày càng được vun đắp, tô thắm, ghi lại những chiến công hiển hách, những thắng lợi vĩ đại của cách mạng Việt Nam; thể hiện phong phú, sinh động cuộc đấu tranh anh dũng, kiên cường, bất khuất của Nhân dân ta trong kháng chiến chống thực dân Pháp, đế quốc Mỹ xâm lược, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN.

Đấu tranh phản bác luận điệu xuyên tạc lịch sử Đảng để bảo vệ Đảng, không những là bảo vệ nền tảng tư tưởng, thành quả cách mạng, tổ chức và cán bộ, đảng viên của Đảng, mà còn là bảo vệ thanh danh, uy tín của Đảng đối với Nhân dân và củng cố niềm tin của Nhân dân vào Đảng, chế độ.

Trên mạng xã hội xuất hiện những luận điệu xuyên tạc lịch sử Đảngphủ nhận nền tảng tư tưởng của Đảng; đối lập tư tưởng Hồ Chí Minh với chủ nghĩa Mác-Lênin; kêu gọi từ bỏ lý tưởng cộng sản và con đường đi lên xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam; xuyên tạc Cương lĩnh chính trị, chủ trương, đường lối của Đảng; phủ nhận vai trò lãnh đạo, công lao, đóng góp của Đảng; đòi đổi tên Đảng, kêu gọi “đa nguyên chính trị”, “đa đảng đối lập”, đòi “phi chính trị hóa” lực lượng vũ trang; xuyên tạc và phủ nhận thắng lợi, thành tựu cách mạng Việt Nam; thổi phồng sai lầm, khuyết điểm; xuyên tạc đoàn kết nội bộ Đảng và thân thế, sự nghiệp, tư tưởng cách mạng, đời tư của các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước.

Do vậy, mỗi cán bộ, đảng viên, đặc biệt là thanh niên, sinh viên cần nhận thức đúng đắn, đầy đủ về lịch sử Đảng để “tự miễn dịch” và tích cực đấu tranh phản bác những luận điệu xuyên tạc lịch sử Đảng. Các tổ chức cơ sở Đảng, Mặt trận, chính trị – xã hội, thanh niên, hội sinh viên tăng cường tổ chức hội thảo, tọa đàm; xây dựng chuyên đề lồng ghép vào sinh hoạt thường kỳ, câu lạc bộ, đội nhóm; tổ chức các cuộc thi tìm hiểu, diễn thuyết, kể chuyện về tấm gương cán bộ, đảng viên chiến đấu, hy sinh anh dũng, bị tù đày, tìm cách vượt ngục, phong thái hiên ngang khi ra pháp trường; tổ chức viết bài đấu tranh (chính danh và ẩn danh)… Đặc biệt coi trọng đấu tranh trực diện trên không gian mạng với nhiều hình thức phong phú, đa dạng, hấp dẫn, hiệu quả: bài viết, thơ văn, chế nhạc, video clip, tranh ảnh, bình luận/chia sẻ thông tin; tranh thủ những người có ảnh hưởng lớn với cư dân mạng để thông qua họ đưa tin về cái tốt, phản đối cái xấu.

2. Tri thức lịch sử, trong đó có lịch sử Đảng cung cấp hiểu biết quá khứ để phục vụ cuộc sống hiện tại và đoán định tương lai. Bởi vậy, các nhà sử học Hy Lạp cổ đại từng kết luận: “Lịch sử là cô giáo của cuộc sống, là bó đuốc soi đường đi tới tương lai”. C.Mác và Ph.Ănghen có quan niệm: Sử học là khoa học duy nhất vì mọi khoa học đều phải dựa vào sự kiện từ lịch sử. Đến V.I. Lênin khẳng định: Sử học là một bộ phận của khoa học xã hội kết hợp với giai cấp vô sản trở thành vũ khí mạnh mẽ. Lãnh tụ Hồ Chí Minh từng làm nghiên cứu sinh chuyên ngành lịch sử khi ở Liên Xô và đã căn dặn: “Dân ta phải biết sử ta. Sử ta dạy cho ta những chuyện vẻ vang của tổ tiên ta”[ii].

Đại tướng Võ Nguyên Giáp trước khi trở thành nhà quân sự lỗi lạc, vốn là thầy giáo dạy lịch sử ở trường phổ thông. Nhà văn Nga Trécnưsepki từng viết: “Có thể không biết, không cảm thấy say mê học tập môn toán, tiếng Hy Lạp hoặc Latinh, môn hóa học, có thể không biết hàng nghìn môn khoa học khác, nhưng dù sao đã là người có giáo dục mà không yêu thích lịch sử thì chỉ có thể là một con người không phát triển đầy đủ về trí tuệ”[iii]. Thậm chí, Tom Polgar – nhân viên cao cấp tòa đại sứ Mỹ ở Việt Nam, một trong những người Mỹ cuối cùng di tản khỏi Việt Nam năm 1975, sau này đã viết: “Ai không học được gì ở lịch sử, bắt buộc sẽ phải lặp lại sai lầm trong lịch sử”[iv]. Quân phong kiến phương Bắc ba lần thất bại trước một cách đánh của quân nước Việt trên sông Bạch Đằng (các năm 938, 981, 1288) cũng có nguyên nhân thiếu thành thật với quá khứ.

3. “Ăn quả phải nhớ người trồng cây. Trong cuộc sống an bình hôm nay, chúng ta phải nhớ đến những anh hùng, liệt sĩ của Đảng ta, của Nhân dân ta… Máu đào của các liệt sĩ ấy làm cho lá cờ cách mạng thêm đỏ chói. Sự hy sinh anh dũng của các liệt sĩ đã chuẩn bị cho đất nước ta nở hoa độc lập, kết quả tự do. Nhân dân ta đời đời ghi nhớ công ơn các liệt sĩ và chúng ta phải luôn luôn học tập tinh thần dũng cảm của các liệt sĩ để vượt tất cả mọi khó khăn, gian khổ, hoàn thành sự nghiệp cách mạng mà các liệt sĩ đã chuyển lại cho chúng ta”[v]. Lời dạy đó của Chủ tịch Hồ Chí Minh càng nhắc nhở chúng ta phải nâng cao tránh nhiệm bảo vệ Đảng, Nhà nước, chế độ, kiên quyết bảo vệ “pho lịch sử bằng vàng” của Đảng; vững tin vào thắng lợi con đường cách mạng Việt Nam do Đảng lãnh đạo, tiến lên chủ nghĩa xã hội.

Lê Mật

[i] Hồ Chí Minh (2011): Toàn tập, Nxb CTQG, HN, tập 12, tr.401-406.

[ii] Hồ Chí Minh (2011): Toàn tập, Nxb CTQG, HN, tập 3, tr.255.

[iii] Phan Ngọc Liên (1983): Chỉ tịch Hồ Chí Minh với công tác sử học, Nxb Giáo dục, HN, tr.8,30,31

[iv] https://www.qdnd.vn/phong-chong-dien-bien-hoa-binh/xuyen-tac-lich-su-chinh-la-pha-hoai-tuong-lai-572280

[v] Hồ Chí Minh (2011): Toàn tập, Nxb CTQG, HN, tập 12, tr.401.