Thứ Tư, 12 tháng 10, 2022

XUYÊN TẠC SỰ THẬT ĐỂ CHE GIẤU Ô NHỤC: ĐAU ĐỚN THAY CHO NGƯỜI HÀN THƯỢNG ĐẲNG!

 


Hầu như một đất nước nào cũng đều trải qua các giai đoạn thịnh suy thăng trầm khác nhau. Thậm chí có những đế chế đã từng trải qua những thời kỳ huy hoàng thịnh trị, nhưng rồi sau cũng bị diệt vong trong dòng thời gian lịch sử.
Vậy nên, trong suốt chiều dài lịch sử của một dân tộc – vẫn luôn có những triều đại khiến người ta tự hào, nhưng lại có những giai đoạn mà khi nhắc tới lại chỉ có ô nhục.
Với người Hán và nhà Tống (của Trung Quốc), thì sự kiện Tĩnh Khang là mối nhục muôn đời. Đó là vào ngày 21/08/1128, hai vua Triệu Cát – Triệu Hoàn và hoàng tộc nhà Tống bị ép phải cởi trần, khoác trang phục của người Kim (áo da cừu) đến quỳ lạy ở miếu Kim Thái Tổ rồi lên điện Càn Nguyên yết kiến vua Kim.
Kết cục là, hai vua Tống bị tù đầy và phải chịu nhục như nô lệ rồi chết trong cảnh giam cầm. Hoàng hậu của Khâm Tông là bậc mẫu nghi thiên hạ thì phải tự vẫn để bảo toàn khí tiết, thái tử và nhiều hoàng tử bị giết, nhiều công chúa bị dâm ô cưỡng hiếp, bị bắt làm thê thiếp, nô tỳ. Hàng chục triệu người dân chịu cảnh nước mất nhà tan, gần một nửa giang sơn Đại Tống rơi vào tay giặc.
Sự biến Tĩnh Khang là mối quốc hận to lớn chưa từng thấy đối triều đình và thần dân nhà Tống, và cũng là nỗi nhục hiếm thấy đối với 1 triều đại lớn trong lịch sử Trung Quốc
Với người Việt chúng ta, mối nhục muôn đời là về những vị vua/hoàng đế đê hèn, nhiều lần khom lưng quỳ gối trước ngoại bang. Đó là Lê Chiêu Thống đê hèn bán nước, lại vâng lệnh gọt tóc theo kiểu người Thanh.
Hay như Nguyễn Ánh, kẻ 5 lần 7 lượt “cõng rắn cắn gà nhà”, có thể nói vì mưu đồ quyền lực mà không việc đê hèn gì mà Ánh không làm. Đáng tiếc, kẻ này sau này lại có thể lên ngôi, thành vua Gia Long khai sáng ra nhà Nguyễn.
Nếu như Việt Nam chúng ta chưa từng có ý định che giấu những sự kiện ô nhục này, thậm chí còn lấy đó làm điều răn để hậu thế khắc ghi - thì lại có một đất nước (chinh xác là chư hầu) hàng ngày nói dối để tự huyễn bản thân là thượng đẳng!
Hay với người Hàn Quốc hay Triều Tiên, thì đều là dân Choson – dân tộc Triều Tiên, và một trong những dấu mốc nhục nhã nhất trong lịch sử dân tộc đó chính là quốc vương của họ - Triều Tiên Nhân Tổ từng vứt bỏ tôn nghiêm, tam quy cửu khấu (3 quỳ 9 lạy) trước Hoàng Thái Cực (Mãn Thanh) như một kẻ tôi tớ hèn mọn.
Cụ thể, tháng 12/1636 năm đó, lấy lý do Triều Tiên phản bội minh ước, Hoàng Thái Cực đích thân xuất chinh, dẫn 12 vạn quân Bát kỳ Mãn Châu, Mông Cổ và Hán quân, một lần nữa xuất quân đánh chiếm Triều Tiên.
Triều Tiên đại bại, vua Nhân Tổ chạy đến Nam Hán Sơn Thành trên đỉnh núi Nam Hán ngoại ô Hán Thành rồi bị vây hãm tại đây. Quân Triều Tiên cố thủ trong các thành lũy, chết đói chết rét do khan hiếm lương thực và vũ khí. Đa Nhĩ Cổn chiếm đóng đảo Giang Hoa trong một ngày để bắt giữ con trai thứ hai và hậu cung của vua Nhân Tổ.
Cuối cùng sau 47 ngày cố thủ, Triều Tiên Nhân Tổ buộc phải chấp nhận ký hòa ước Tam Điền Độ với quân Thanh, với những điều khoản nhục nhã như:
- Triều Tiên trở thành phiên thuộc của nhà Thanh và phải triều cống hàng năm
- Triều Tiên phải để hai con trai của vua Nhân Tổ đến Thịnh Kinh làm con tin.
- Triều Tiên phải xuất binh mã, chiến thuyền hỗ trợ khi nhà Thanh đánh Minh triều.
- Triều Tiên không được tu bổ thành trì khi chưa được phép của nhà Thanh.
Ngày 30/1/1637, vua Nhân Tổ Triều Tiên đến đại doanh của Hoàng Thái Cực thực hiện 3 lần quỳ 9 lần lạy với đại hãn nhà Thanh. Hoàng Thái Cực cho dựng bia “Công đức Hoàng đế Đại Thanh” ở Tam Điền Độ rồi rút lui. Kể từ đó, Triều Tiên trở thành chư hầu trung thành với nhà Thanh cho đến năm 1895, khi Trung Quốc thất bại trước Nhật Bản trong chiến tranh Giáp Ngọ (1894 - 1895).
Cho đến chiến tranh Triều Tiên, đất nước Triều Tiên bị xé đôi, nửa nam trở thành Hàn Quốc, nửa bắc là CHDCND Triều Tiên. Tính ra, chỉ CHDCND Triều Tiên mới là quốc gia độc lập, chứ Hàn Quốc chỉ là chư hầu của Mỹ, có lẽ mang trong mình sẵn tâm lý cam tâm uốn gối nên giờ cũng quen.
Tuy khom lưng quỳ gối, nhưng để rửa nhục thì Hàn Quốc chọn lược bỏ các yếu tố văn hóa – lịch sử truyền thống, và dùng phim ảnh để dần tẩy trắng vết nhơ.
Có thể nói, về cơ bản, phim Việt Nam Trung Quốc phần nào phản ánh thực trạng xã hội Việt, còn phim Hàn Quốc lại hướng tới một xã hội người Hàn Quốc mong muốn.
Năm 2020, bộ phim tâm lý tình cảm lãng mạn Quân vương bất diệt do tài tử Lee Min Ho thủ vai chính gây sốt cộng đồng mạng xứ Kim Chi. Phim này lấy bối cảnh giả tưởng về hai thế giới song song giữa Đại Hàn Dân Quốc và Đại Hàn Đế Quốc (lịch sử quá khứ Hàn).
Và, lịch sử của Đại Hàn Đế Quốc thì rất khác với lịch sử thực tế, nó được phân nhánh vào năm 1636, dấu mốc nhục nhã nhất của người Triều Tiên.
Nhưng ở vũ trụ trong phim, Thái tử So Hyeon (Chiêu Hiến) đã lãnh đạo quân đội và nhân dân đứng lên kháng chiến thành công, đánh bại quân Thanh. Và thế là đất nước Triều Tiên thống nhất từ Bắc tới Nam, thậm chí còn phát triển thịnh vượng và mạnh mẽ và trở thành Đế quốc (Nhưng chả hiểu sao, làm Hoàng Đế rồi mà vẫn quen mặc Hồng bào chứ không dám mặc Long bào thêu rồng 5 vuốt. Hay do thói quen nó ăn vào máu rồi chăng?)
Đại Hàn Đế Quốc có tận 03 thủ đô, Bình Nhưỡng là thủ đô kinh tế, Hán Thành là thủ đô hành chính còn Busan là thủ đô văn hóa. Hoàng đế Đại Hàn cho rời Hoàng gia về Busan, trong một thế đứng đầu ngọn sóng để đối đầu với Nhật Bản, kiểu tâm thái “đứng thẳng hiên ngang”, không phải quỳ lạy bất kỳ ai.
Có lẽ đây là khát khao cháy bỏng của người dân tộc Triều Tiên, vì thực tế thì lại ngược hoàn toàn.
Hay như phim Little women, các nhân vật trong 8 tập phim này đã nhiều lần mô tả chiến tranh ở Việt Nam với sự xuyên tạc đến trắng trợn và phi lý.
Cụ thể, bộ phim chứa nhiều tình tiết, phân cảnh đưa các dữ liệu sai hoàn toàn về công cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của dân tộc Việt Nam. Và đặc biệt, sự xuyên tạc đê hèn nhất là tô vẽ lý do vì sao lính Hàn tham chiến ở Việt Nam, từ thân phận lính đánh thuê tàn bạo hô biến thành anh hung, và từ việc lính Hàn thảm sát dân thường Việt Nam lại trở thành những chiến công lừng lẫy.
Little women lấy bối cảnh dữ liệu cuộc chiến tranh diễn ra trong giai đoạn 1967-1970 khi Hoa Kỳ và lực lượng lính đánh thuê (trong đó đông nhất là lính Hàn Quốc) đã thực hiện cuộc chiến tàn sát thảm khốc và man rợ người Việt Nam, sự kiện lịch sử được “làm quá”, “làm vống” trong phim thay vì mô tả sự độc ác của cuộc chiến khốc liệt phi nghĩa của quân đội Hoa Kỳ và đồng minh, leo thang bắn phá miền Bắc, phá hoại miền Nam thì lại coi những người lính đánh thuê Đại Hàn Dân quốc như những anh hùng lịch sử.
Thậm chí, có phân cảnh nhân vật tên Won Ki Seon - một cựu chiến binh Hàn từng tham gia chiến đấu tại Việt Nam, đã nhận xét: “Mỗi lính Hàn Quốc có thể giết 20 lính Việt Cộng” hay “Lính Hàn Quốc là những anh hùng của chiến tranh Việt Nam” - và lấy đây làm niềm tự hào.
Đây không phải đơn thuần là nói dối, đó là sự trơ trẽn. Cứ thử nghĩ nếu như Nhật Bản cũng làm phim, nói rằng việc lính Nhật thảm sát dân Triều Tiên, cưỡng hiếp phụ nữ Triều Tiên đó là “khai hoá văn minh”, lính Nhật là những anh hùng – lúc đó không biết Hàn Quốc nghĩ gì.
Nói gì thì nói, Hàn Quốc không phải là Triều Tiên mà chỉ là 1 nửa của Triều Tiên được tách ra, là thuộc địa kiểu mới của Mỹ. Hiện tại Hàn Quốc thực sự không phải là quốc gia thực sự có “độc lập – tự do”.
Giờ đây miền Nam trở thành Hàn Quốc, tổng thống xứ củ sâm kiểu như tay sai của Tổng thống Mỹ, chỉ huy tối cao của quân đội Hàn Quốc lại là tướng 4 sao của người Mẽo, Hàn Quốc là chư hầu của xứ Huê Cầy, dân Hàn Quốc trở thành công dân hạng 2 ngay trên đất nước của mình!
Hay như cách đây 2 năm, 02/03/2020 - khi CHDCND Triều Tiên tập trận và thử tên lửa, Nhà Xanh (văn phòng Tổng thống Hàn Quốc) đã kịch liệt lên án và chỉ trích Bình Nhưỡng.
Kim Yo-jong, em gái của Chủ tịch Triều Tiên Kim Jong-un đã lập tức tuyên bố Hàn Quốc, với tư cách là một kẻ tay sai không có tư cách chỉ trích Triều Tiên khi chính họ đã tiến hành các cuộc tập trận riêng hay chung với ông chủ Mỹ. Cô cho rằng việc Seoul lên án Bình Nhưỡng là một hành động thực sự vô nghĩa” và ngu ngốc.
“Những phát ngôn và hành động không nhất quán của Nhà Xanh chỉ làm tăng thêm sự ngờ vực, thù hận và khinh miệt của chúng tôi với Hàn Quốc. Thật giống với cái cách con chó sủa trong sợ hãi.”
Bị chửi thẳng mặt là con chó, ấy vậy mà vẫn phải cúp đuôi xin ý kiến chỉ đạo từ ông chủ Mỹ, thật là đau đớn cho người Hàn thượng đẳng!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét