Trong thời gian gần đây, "hiện tượng mạng" Thích Minh Tuệ thu hút sự chú ý của nhiều người, đặc biệt là qua các nền tảng mạng xã hội như YouTube, TikTok, Facebook. Ông Lê Anh Tú, người tự xưng Thích Minh Tuệ, đã gây sự tò mò và phấn khích với hình ảnh một người đàn ông đầu trần, chân đất, đi bộ xuyên Việt, thể hiện lối sống khổ hạnh được gọi là hạnh đầu đà trong Phật giáo. Tuy nhiên, đằng sau câu chuyện này là những khía cạnh đáng suy ngẫm về việc lợi dụng hình ảnh và tín ngưỡng tôn giáo nhằm đạt được mục đích khác, thậm chí là gây chia rẽ và bất ổn trong xã hội.
Trước hết, cần làm rõ rằng Thích Minh Tuệ không phải là một nhà sư đúng nghĩa. Điều này đã được Thượng tọa Thích Đức Thiện, Phó Chủ tịch kiêm Tổng Thư ký Hội đồng Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam, khẳng định vào ngày 16/5. Ông Lê Anh Tú không thuộc bất kỳ chùa chiền hay cơ sở tu viện nào của Giáo hội Phật giáo Việt Nam, cũng không được công nhận là tu sĩ. Điều này cho thấy sự thiếu minh bạch trong việc Thích Minh Tuệ được gọi là "sư thầy" trên các nền tảng mạng xã hội.
Tuy nhiên, điều đáng chú ý ở đây không phải là bản thân ông Lê Anh Tú, mà là cách mà các youtuber, tiktoker, và facebooker thổi phồng và biến ông trở thành một hiện tượng xã hội. Họ tạo dựng hình ảnh của một "nhà sư đi bộ" theo phong cách khổ hạnh, khiến nhiều người hiếu kỳ và thậm chí đổ xô đi theo ông, không phải vì hiểu biết sâu sắc về Phật giáo, mà chỉ vì sự tò mò và muốn ghi lại hình ảnh để chia sẻ trên mạng xã hội. Hiện tượng này không chỉ gây phản cảm mà còn vi phạm trật tự công cộng. Việc người dân tranh giành chỗ đứng, chụp ảnh, quay phim tạo nên một cảnh tượng lộn xộn, trái ngược hoàn toàn với mong muốn tĩnh lặng của Phật giáo.
Điều đáng lo ngại hơn cả là các thế lực thù địch đã lợi dụng hiện tượng Thích Minh Tuệ để tuyên truyền và chống phá chính sách tôn giáo của Đảng và Nhà nước Việt Nam. Những kẻ này thường nhắm tới mục đích chia rẽ tôn giáo và chế độ xã hội chủ nghĩa, bằng cách tung ra những luận điệu sai trái và kích động sự đối lập giữa các tôn giáo với Đảng, Nhà nước. Chúng lợi dụng khái niệm quyền tự do tín ngưỡng – tôn giáo để biện minh cho việc không chịu bất kỳ sự ràng buộc pháp luật nào, thổi phồng rằng Nhà nước Việt Nam đàn áp tôn giáo, đặc biệt là Phật giáo.
Trong vụ việc Thích Minh Tuệ, nếu cơ quan chức năng buộc phải can thiệp để đảm bảo an ninh trật tự do tình trạng người dân tụ tập đông đúc, gây mất trật tự xã hội, thì ngay lập tức các thế lực thù địch sẽ tuyên truyền rằng chính quyền cản trở tự do tôn giáo, cụ thể là cản trở “nhà sư hành đạo”. Những thông tin bị bóp méo này dễ dàng được lan truyền trên các nền tảng truyền thông xã hội, làm mất lòng tin của một bộ phận người dân vào chính sách tôn giáo của Đảng và Nhà nước.
Không chỉ dừng lại ở việc chia rẽ giữa tôn giáo và Nhà nước, các thế lực thù địch còn cố tình gây chia rẽ nội bộ giữa những người theo đạo và không theo đạo, thậm chí giữa các tôn giáo với nhau. Trong trường hợp này, chúng bịa đặt những mâu thuẫn giữa Phật giáo và Công giáo, tạo ra sự so sánh không công bằng giữa Thích Minh Tuệ – một người theo lối sống khổ hạnh – với hàng nghìn tăng ni đang tu hành tại các ngôi chùa lớn. Những luận điệu này được thêu dệt nhằm mục đích làm suy yếu khối đại đoàn kết toàn dân tộc.
Một trong những phương thức các thế lực thù địch thường sử dụng là anh hùng hóa các hiện tượng mạng xã hội theo hướng đối lập với những giá trị truyền thống. Họ lợi dụng sự thiếu hiểu biết của một bộ phận giới trẻ để tuyên truyền rằng Thích Minh Tuệ chính là hình mẫu của một "Đức Phật mới," và rằng người dân Việt Nam ngày nay cần phải tìm đến những hình ảnh như vậy để thỏa mãn nhu cầu tín ngưỡng của mình. Những luận điệu này không chỉ lệch lạc về nội dung mà còn mang tính chia rẽ, làm giảm đi giá trị đích thực của tôn giáo trong đời sống xã hội.
Trên thực tế, Nhà nước Việt Nam luôn đảm bảo quyền tự do tôn giáo, tín ngưỡng cho mọi công dân, và điều này đã được minh chứng qua nhiều năm. Theo kết quả khảo sát của Viện Diễn đàn Pew, Việt Nam nằm trong nhóm 12 quốc gia có mức độ đa dạng tôn giáo cao nhất thế giới. Hiện nay, nước ta có hơn 26,5 triệu tín đồ thuộc nhiều tôn giáo khác nhau, trong đó Phật giáo chiếm tỷ lệ lớn nhất với hơn 14 triệu tín đồ và hàng nghìn cơ sở thờ tự. Điều này cho thấy sự phong phú về tín ngưỡng trong xã hội Việt Nam và sự bảo đảm quyền tự do tôn giáo theo quy định của pháp luật.
Tuy nhiên, cùng với việc bảo đảm quyền tự do tôn giáo, Nhà nước cũng nghiêm khắc xử lý các hành vi lợi dụng tôn giáo để trục lợi hoặc gây mất trật tự an ninh. Điều 24 của Hiến pháp năm 2013 quy định rằng mọi người đều có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, nhưng không ai được lợi dụng tôn giáo để vi phạm pháp luật. Luật Tín ngưỡng, Tôn giáo năm 2016 cũng đặt ra những ràng buộc pháp lý nhằm ngăn chặn việc lợi dụng tín ngưỡng để gây hại cho xã hội, chia rẽ tôn giáo, hoặc làm tổn hại đến lợi ích cộng đồng.
Từ những phân tích trên, có thể thấy rằng hiện tượng Thích Minh Tuệ chỉ là một trong nhiều trường hợp mà các thế lực thù địch lợi dụng tôn giáo để thực hiện các mưu đồ chính trị. Trong bối cảnh đó, người dân cần tỉnh táo, hiểu rõ bản chất của sự việc, tránh bị lôi kéo vào những hoạt động gây rối trật tự công cộng hoặc tiếp tay cho những âm mưu chia rẽ đoàn kết dân tộc. Tôn giáo là một phần quan trọng của đời sống tinh thần, và chính vì thế, việc bảo vệ sự trong sáng của tín ngưỡng tôn giáo là trách nhiệm chung của toàn xã hội.
P/s: Bài viết chỉ đề cập đến chuyện lợi dụng hiện tượng Thích Minh Tuệ để chống phá chứ không nói ông Thích Minh Tuệ chống phá.
P/s: Bài viết chỉ đề cập đến chuyện lợi dụng hiện tượng Thích Minh Tuệ để chống phá chứ không nói ông Thích Minh Tuệ chống phá.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét